KẺ SỐNG SÓT - Trang 17

3

X

óa sổ được tên phi công chỉ bằng phát bắn duy nhất là một trong

những trải nghiệm khiến gã thỏa mãn nhất trong cuộc đời của mình. Patrick
cảm thấy toàn thân râm ran một cảm giác phấn khích, năng lượng tràn qua
từng tĩnh mạch như thể nó đã cuốn cả vào trong cơ thể gã vậy. Mặc dù lúc
này, tầm ngắm của gã đang nhắm thẳng vào người phụ nữ có mái tóc màu
đen mặc chiếc áo khoác màu xanh lục. Gã hít sâu một hơi, nín thở, và cảm
nhận đầu ngón tay đặt trên cò súng nóng ran lên. Cô ta cũng đang nhìn
chằm chằm vào gã, nín lặng như một con thỏ nhát cáy, và chỉ trong chốc lát
nữa thôi, não của cô ta sẽ bắn tung vào không trung, giống hệt như một
chùm pháo hoa rực rỡ. Cảm giác kích thích đầy quen thuộc len lỏi qua từng
thớ cơ khi gã nghĩ tới cuộc săn đang dần đi đến hồi kết, và giữa ngực gã,
từng đường gân của cây thánh giá nóng hừng hực, hằn qua chiếc áo sơ mi,
như thiêu như đốt mà in sâu vào da thịt.

Nhưng cái giỏ dị hợm đó cứ quay mãi, khiến đầu của người phụ nữ kia

trật ra khỏi tầm ngắm của gã, khuất mất một phần phía sau những chiếc dây
căng của khinh khí cầu kia, và cứ mỗi giây trôi qua, chiếc khinh khí cầu đó
lại bay lên cao hơn trên bầu trời. Những cái đầu khác lại bắt đầu xuất hiện
và sụp ngay xuống vành giỏ một lần nữa khi bắt gặp ánh nhìn của gã. Gã
đếm được sáu, tám người và có thể là còn nhiều hơn nữa. Lúc này, gã còn
rất ít thời gian.

“Shinto, câm miệng!” Gã đá con chó của mình. Có vẻ đã quá quen

thuộc với việc này, con chó né tránh dễ dàng.

Gã có thể bắn rơi cái giỏ. Những món đồ làm từ gỗ không thể chống

lại sức công phá của súng đạn. Chỉ cần bắn rơi nó là gã có thể lấy mạng tất

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.