KẺ SỐNG SÓT - Trang 237

“Còn hơn thế.” Cô nói. “Tôi đã phạm phải một sai lầm khủng khiếp.

Tôi đã làm một chuyện, và tôi đã không nhận ra hậu quả của nó mãi cho
đến tận bây giờ. Tôi cần phải đặt mọi thứ vào đúng vị trí của nó.”

“Tôi hiểu rồi.” Anh ta nói, mặc dù rõ ràng vẻ mặt của anh ta thì không

có vẻ như vậy chút nào.

Cả hai đều giật mình khi một lần nữa tiếng cửa nhà thờ lại mở ra.
“Có thể là ủy viên quản lý nhà thờ của tôi.” Anh ta đứng dậy. “Cô cứ

chờ ở đây.”

Anh ta thò đầu ra khỏi phòng. “Chào buổi sáng, Stan. Chào buổi sáng,

Olive. Có thể chờ tôi một phút không?”

Anh ta nghiêng người lại. “Tôi sẽ đi gặp hai người này một chút,

nhưng nếu như cô chờ tôi ở đây, tôi có thể chở cô đi ngay sau khi tôi kết
thúc cuộc họp. Tôi cần phải trở lại Bamburgh trước bốn giờ chiều để đón
con trai, nhưng trước lúc đó, tôi có thể giúp cô.”

Cô đứng dậy. “Tôi không thể làm phiền anh như vậy được.”
“Thực sự không sao cả. Cô muốn đi đâu?”
Trong thoáng chốc cô đã nghĩ về nơi đó. Chỉ trong thoáng chốc mà

thôi.

“York!” Cô nói. “Ở đó có những thứ mà tôi cần tìm, và người mà tôi

cần gặp. Tôi phải đến thành phố York.”

“Cô có tiền chứ?”
“Đương nhiên rồi.”
“Nơi này có một ga xe lửa ở Belford, nhưng thành thật mà nói, tôi

khuyên cô không nên sử dụng nó. Nếu như cảnh sát đang tìm kiếm cô, họ
nhất định sẽ cử người túc trực tại đó. Tôi sẽ lái xe chở cô đến con đường
dẫn tới Berwick-upon-Tweed. Từ đó cô cứ đi thẳng là đến York, ở đó cũng
có nhiều tuyến xe lửa chạy qua hơn.”

“Cảm ơn anh.”
“Ngoài ra, tôi cũng không dám khẳng định mình là một chuyên gia

trong việc lẩn tránh cảnh sát đâu, nhưng nếu như cô sử dụng điện thoại di

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.