KẺ SỐNG SÓT - Trang 254

66

G

iọng của mẹ gã không ngừng vang lên trong điện thoại. Patrick như

thể nghe được cả tiếng của loại cao thuốc lá đen nhét đầy hai lá phổi của bà
ta đang lạo rạo trong cổ.

“Tao không thích chuyện này, Pat. Mọi thứ diễn ra thật vô lý.” Bà ta

vẫn đang nói. “Nếu như cô ta là một sĩ quan cảnh sát thì tại sao cô ta lại
không liên lạc với họ? Thậm chí cho dù cô ta không có điện thoại - vì một
tên trộm nào đó đã chôm hết chúng đi - thì cô ta cũng có thể tìm đến nhà
dân gần nhất để mượn chứ.”

“Con không biết, mẹ à.” Gã nói, vì gã biết chắc mình cần phải nói gì

đó. “Chẳng ai biết hết.” Gã nhìn đồng hồ. Cũng đã quá trưa rồi.

“Cô ta đã làm gì trên chiếc khinh khí cầu đó chứ? Theo dõi ư? Chúa

ơi, xin hãy ban phước lành cho chúng con và hãy phù hộ cho chúng con, cô
ta có thể đã nhìn thấy được gì đó từ trên chiếc khinh khí cầu kia.”

“Bình tĩnh lại nào, mẹ. Chẳng có ai lại sử dụng khinh khí cầu để theo

dõi cả. Mẹ không thể cứ suy diễn theo hướng đó được.”

“Thế tại sao cô ta lại không gọi cho ai đó để nói: “Ôi, tôi đang gặp rắc

rối, có thể giúp đỡ tôi không?” chứ?”

Gã đang không ngừng gõ khẽ những đầu ngón tay của mình lên vô

lăng. “Câu hỏi hay đấy, mẹ. Nếu như con có thể lên đường ngay, có lẽ con
sẽ hỏi được cô ta đấy.”

Gã sẽ không làm thế. Việc trò chuyện không hề có trong kế hoạch săn

lùng Jessica Lane Chết tiệt của gã.

“Vậy thì cô ta sẽ đi đâu?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.