KẺ SỐNG SÓT - Trang 341

88

Thứ Ba, ngày Mười chín tháng Chín (ba ngày trước).

N

hân viên vệ sinh là những người vô hình, Jessica nghĩ vậy khi cô đánh

dấu lên lịch trực có ghi chú tên của những người phụ trách tầng hai và xách
theo chiếc xô quay trở lại hành lang. Mọi người chú ý đến màu sơn tường,
vị trí đặt các công tắc đèn, hoặc những lần chiếc máy sưởi tổng phát ra
những tiếng kêu lách cách còn nhiều hơn là để ý đến các nhân viên vệ sinh.
Họ chỉ như những tạp âm, chẳng mấy chốc sẽ bị quên lãng ngay cho đến
khi những thùng rác tràn đầy giấy vụn và những chiếc bàn bắt đầu bám đầy
bụi bẩn. Nhưng chỉ cần những tấm thảm được quét sạch sẽ và những thùng
rác được dọn xong xuôi thì sẽ chẳng có ai để ý đến họ nữa.

Qua mặt những nhân viên vệ sinh khác còn khó hơn nhiều so với việc

qua mặt những sĩ quan cảnh sát mà cô nghĩ là cần phải giám sát. Một số
nhân viên vệ sinh khác là người Ba Lan và suốt hai tuần vừa qua, cô chỉ có
thể giả vờ đơn thuần một chút mới có thể khiến họ bớt nghi ngờ được. Khả
năng nói tiếng Ba Lan của Jessica chỉ đủ để lòe một người không phải gốc
Ba Lan, chứ với những người bản xứ thì đó lại là vấn đề khác.

Cô luôn cúi đầu và hướng ánh mắt xuống dưới mỗi khi đến gần những

người khác. Cô dọn dẹp phòng ốc thật kĩ và sạch sẽ để không một ai có thể
phàn nàn gì về cô cả, và cô biết rõ các sĩ quan cảnh sát đang ngồi làm việc
ở tầng hai, ai là người đã có gia đình (những bức ảnh trên bàn làm việc,
những cuộc gọi điện thoại vào cuối giờ chiều để xác nhận việc đưa đón con
từ trường về và chuẩn bị cho bữa tối) cũng như những ai đang gặp vấn đề
(những cuộc điện thoại đầy giận dữ khi họ nghĩ rằng không có ai ở xung
quanh). Cô biết rõ ai là người nghiện thuốc lá, ai nghiện rượu và nhờ vào

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.