KẺ SỐNG SÓT - Trang 466

Trống rỗng. Đầu cô hoàn toàn trống rỗng. Cô không biết nói gì. Cô

thậm chí còn không dám chắc chắn vào những điều mà cô nghe được từ
anh.

“Sao anh dám…”
Anh ta giơ cả hai tay lên, như thể ngăn không cho cô bỏ chạy, rồi

nghiêng người qua chiếc bàn, nói thật nhỏ và thật nhanh. Cô có thể ngửi
được mùi rượu từ hơi thở của anh ta.

“Anh đã không hề biết.” Anh nói. “Anh thề là anh không hề biết

chuyện đó. Nếu như anh biết, anh đã làm gì đó rồi. Anh không biết mình có
thể làm được gì, nhưng anh sẽ không bao giờ để ông ta làm như vậy với
em.”

Cô cũng nghiêng người về phía trước, cho đến khi mặt họ chỉ còn cách

nhau có vài xen ti mét. “Đó không phải là ông ta, đó là anh.”

“Hãy nghĩ kĩ xem, Bella. Chúng ta đều đau buồn về việc của mẹ. Tất

cả chúng ta đều như tan vỡ. Và sau đó, một người mà em cho rằng mình có
thể dựa dẫm vào đã bắt đầu làm việc đó. Đó là một dạng cơ chế tự vệ. Em
không hề muốn tin rằng ông ta lại có khả năng làm chuyện gì đó tệ hại, thế
nên em đã quy chụp tất cả những chuyện ông ta đã làm cho một người
khác. Phải thừa nhận rằng làm vậy cũng chẳng thể nào khiến mọi thứ tốt
hơn, nhưng cũng có tác dụng đáng kể.”

“Lúc ấy tôi đã mười sáu tuổi, lúc chuyện bắt đầu thì tôi cũng đã mười

lăm. Tôi đã hoàn toàn có đủ nhận thức rồi đấy, Ned.”

“Thật sao? Anh và ông ta có cùng cân nặng, cùng tạng người, cùng

màu da. Ở một căn phòng tối. Một cô gái đang kinh sợ. Thật sự có thể phân
biệt được sao?”

“Không!”
“Em nghĩ tại sao ông ta lại tự kết liễu đời mình chứ, Bella? Ông ta đã

không thể nào sống tiếp được với những chuyện mà ông ta đã gây ra.”

Anh ta không nên tiếp tục nói những chuyện này với cô. Chẳng có gì

anh ta nói ra lại có thể khiến cho mọi chuyện khác đi được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.