KẺ TẦM DA - Trang 170

19

Với chiếc ba lô trên vai - bên trong có chứa chiếc máy American Eagle và
một chất độc chết người nguy hiểm - Billy Haven rẽ vào một phố nhỏ, qua
khu vực công trường rộng lớn và lảng tránh các khách bộ hành.

Tức là, tránh nhân chứng.

Hắn bước vào tòa nhà phụ gồm văn phòng của các bác sĩ, bên cạnh khu liên
hợp Trung tâm y tế Thượng Manhattan. Ở hành lang, hắn tiếp tục cúi đầu
thấp và chủ định đi về phía cầu thang bộ. Hắn đã trinh sát nơi này trước và
biết chính xác mình đang đi đâu và làm sao để trở nên vô hình.

Không ai chú ý gì đến một chàng trai gầy gò như biết bao chàng trai gầy gò
khác ở New York, một họa sĩ, nhạc sĩ, một diễn viên tương lai.

Y như họ.

Mặc dù trong ba lô của họ không có thứ hắn có.

Billy đẩy mở cánh cửa thoát hiểm và bắt đầu đi xuống cầu thang. Hắn xuống
tầng hầm và đi theo chỉ dẫn sang tòa bệnh viện, qua một hành lang dài, mờ
tối. Không có ai ở đó, cứ như không có nhiều người biết về nó. Hay đúng
hơn là, họ biết lối đi bẩn thỉu này nhưng thà đi bộ trên mặt đất từ tòa nhà văn
phòng sang bệnh viện còn hơn. Trên đó bạn không những có thể mua được
một cốc Starbucks hay một lát bánh pizza Ray’s chính hiệu mà còn không bị
lôi tuột vào một cái tủ và bị cưỡng hiếp.

Đường hầm dẫn sang bệnh viện rất dài - đến cả trăm mét - và được sơn một
màu xám xịt giống với tàu chiến. Các đường ống chạy trên đầu. Nó rất tối vì
cứ cách hai cái hốc bệnh viện mới đặt một bóng đèn, có lẽ để tiết kiệm tiền.
Không có máy quay an ninh nào.

Billy biết thời gian rất hạn hẹp nhưng tất nhiên hắn phải dừng lại một lần.
Hắn đã để ý lối đi vòng vào ngày hôm qua, khi tới kiểm tra xem đây có phải

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.