KẺ TẦM DA - Trang 192

23

Lon Sellitto đi vào sảnh chính của Trung tâm y tế Thượng Manhattan.

Thang máy có vẻ chậm chạp - có bốn người đang chờ. Những bệnh nhân

sốt

ruột* ,

anh thầm đùa trong đầu - vì vậy anh đi thang bộ xuống tầng hầm, nơi

Amelia Sachs đã ngăn được nghi phạm thực hiện một vụ tấn công khác.

Có vẻ như cô chỉ suýt soát ngăn cản hắn. Nếu trước đó Rhyme và Pulaski
không tìm ra địa điểm mục tiêu mà thủ phạm đã đến kiểm tra thì hẳn giờ họ
đang có thêm một vụ án mạng nữa rồi, chứ không phải đi săn lùng thủ phạm.

Từ sốt ruột (impatient) và bệnh nhân (patient) đồng âm trong tiếng Anh Tấm
phù hiệu vàng trên sợi dây đeo cổ bật nảy trên cái bụng phì nhiêu.

Áo khoác Burberry vắt trên cánh tay, Sellitto rảo bước và thấy mình hụt cả
hơi.

Thực đơn ăn kiêng chết tiệt. Có cái nào hiệu quả không cơ chứ?

Hơn nữa, anh phải tập thể dục nhiều hơn.

Sẽ nghĩ về chuyện đó sau.

Ở tầng dưới, anh đi vào khoa tim mạch và đi bộ khoảng năm mươi mét mới
tìm thấy cái phòng cần tìm. Bên ngoài căn phòng là hai cảnh sát mặc đồng
phục, đều là nam, một người gốc La tinh và một người da đen. Trong phòng,
anh quan sát thấy một người đàn ông tóc trắng đang nằm trên giường, người
gầy gò và khuôn mặt nhăn nheo, bất hạnh. Ngồi trên chiếc ghế cạnh ông ta
là một phụ nữ xinh đẹp trạc ngũ tuần, anh đoán vậy. Bà ta đang mặc một bộ
vest kín đáo với quần tất dài và gần như trong suốt, trên cổ quấn khăn màu
sáng. Khuôn mặt của bà buồn bã, hoảng hốt và cặp mắt xanh đảo quanh
phòng một cách bất an. Rồi bà nhìn thấy Sellitto bên ngoài hành lang và
quay lại chăm chú vào người bệnh. Bàn tay hồng hào của bà đang vò nát

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.