KẺ TẦM DA - Trang 440

64

Amelia Sachs đang lái chiếc Ford Torino của cô tới Midtown. Cô đã vượt tới
bảy cột đèn đỏ sau khi rời khỏi nhà Rhyme.

Chỉ có một cột duy nhất làm cô chậm lại. Những hồi còi giận dữ và ngón tay
thối giơ lên thậm chí còn không nằm trong trí nhớ.

Quảng trường Thời đại đang ở xung quanh cô, những màn hình quảng cáo
khổng lồ với độ phân giải cao, những người dân địa phương đang mải suy
nghĩ và đám khách du lịch hân hoan, cảnh trang hoàng cho lễ Tạ ơn và
Giáng sinh sớm, những người bán hàng dạo tụ tập lại với nhau, dậm chân
hết bên này đến bên kia để lưu thông khí huyết.

Đám đông vô tội bận rộn.

Cô tăng tốc về phía đông tới Đại lộ Lexington, rồi phanh kít lại khi đám
khói xanh từ bốn bánh xe vẩn lên quanh mình. Cô đã được lệnh phải dừng
lại ở chính chỗ này và chờ thêm chỉ thị mới.

Điện thoại của cô reo lên và một giây sau giọng Pulaski đã vang trong tai
nghe của cô. “Amelia. Tôi đã gọi được DEP trên đường dây khác. Họ đang
kiểm tra… Chờ đã. Kĩ thuật viên quay lại rồi.” Cô nghe vài tiếng lao xao khi
cậu ta quay đi khỏi ống nói để nói vào một chiếc điện thoại thứ hai.

Rồi giọng cậu ta cao lên. “Thế là thế quái nào, “Các cảm biến không chính
xác” ? Thật ra là anh có ý gì chứ? Hơn nữa chuyện cảm biến không phải vấn
đề của tôi. Tôi muốn có một địa điểm. Ngay lập tức!”

Cô cười phá lên. Ron Pulaski trẻ tuổi đã trưởng thành dưới sự dìu dắt của
Rhyme. Một lát sau cậu ta quay lại với cô. “Tôi không biết có vấn đề gì,
Amelia ạ. Họ… Chờ đã. Tôi lại đang có gì rồi đây.” Giọng nói chìm đi một
lát. “Được rồi, được rồi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.