KẺ TẦM DA - Trang 109

“Ý tôi là, vẽ lại tờ tiền không phạm pháp đấy chứ?”

Gordon đảo mắt. “Có phải anh ta định nhét mình vào cái cột nào ở thành
phố Atlantic đâu.”

“Tôi chỉ hỏi thôi mà.”

“Không sao cả.”

Anh chàng nghệ sĩ nói vào điện thoại, “Vâng, chúng tôi sẽ làm.” Rồi cúp
máy. Anh ta định quay đi thì Gordon bảo, “Chờ chút.” Quay sang Sellitto,
anh ta nói thêm, “Eddie cũng đi đây đi đó nhiều. Có thể anh muốn nói
chuyện với cả cậu ta nữa.”

Thanh tra gật đầu và Gordon giới thiệu hai người. “Eddie Beaufort, Thanh
tra Sellitto.”

“Rất vui được gặp anh.” Cách nhấn giọng từ miền trung Thái Bình Dương,
Sellitto nhận định. Người đàn ông có khuôn mặt ôn hoà, khác hẳn hai cánh
tay vẽ chằng chịt - dường như đa phần là động vật hoang dã.

“Thanh tra. Cảnh sát. Hừm.”

“Kể với Eddie chuyện anh đang kể tôi nghe đi.”

Sellitto giải thích tình hình với Beaufort, và cậu ta cũng kinh ngạc và buồn
bực không kém gì Gordon. Rồi thanh tra hỏi, “Anh đã bao giờ nghe thấy ai
dùng mực hoặc súng xăm làm vũ khí chưa? Độc chất hoặc một thứ gì khác?
Cả hai anh?”

“Chưa,” Beaufort thì thầm. “Chưa bao giờ.”

Gordon nói với gã đồng nghiệp, “Hình xăm đẹp lắm.”

“Phải. Gã này biết mình định làm gì. Đó là chất độc đấy hả?”

“Đúng vậy.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.