KẺ TẦM DA - Trang 152

“Chị không nghĩ em có thể lờ nó đi như vậy, Pam. Cậu ấy cần phải biết.

Mẹ em đã gây ra rất nhiều thiệt hại…”

“Ồ, vậy là em cũng điên phải không? Giống mẹ em? Đó là cách chị nhìn em
hả?”

Sachs đau nhói vì lời nhận xét này nhưng cô cố giữ cho giọng nhẹ nhàng.
“Thôi đi, em còn tỉnh hơn bất kì một chính trị gia nào ở Washington.” Cô
mỉm cười. Nhưng không được đáp lại.

“Em chẳng bị làm sao cả!” Giọng Pam to lên.

“Tất nhiên là không rồi, không! Chị chỉ lo cho em thôi.”

“Không. Chị đang bảo là em cũng điên rồ, và em không đủ trưởng thành để
tự đưa ra quyết định cho mình.”

Chính Sachs cũng bắt đầu điên lên. Phe biện hộ không hợp với cô. “Vậy thì
hãy đưa ra những quyết định thông minh ấy. Nếu em thực sự yêu cậu ta và
mọi chuyện rồi sẽ tốt đẹp thì một hai năm hẹn hò chẳng là gì cả.”

“Bọn em sẽ đi, Amelia. Và khi quay lại bọn em sẽ về sống cùng nhau. Ý

em là, chị chấp nhận đi.”

“Đừng có nói cái kiểu đó với chị,” Sachs quát lại. Cô biết mình đang mất
bình tĩnh nhưng cô không thể ngăn bản thân lại.

Cô gái trẻ đột ngột đứng dậy, làm cốc nước của mình đổ tràn ra khay bạc.

“Khỉ thật.”

Cô cúi xuống và giận dữ lau chỗ nước đổ. Sachs cũng cúi xuống giúp nhưng
Pam đã giật cái khay đi và tiếp tục tự mình lau nó, rồi ném cái khăn giấy đã
bị ướt sũng nước màu nâu. Cô gái lườm Sachs bằng cặp mắt hung dữ bất
ngờ. “Em biết chính xác chuyện gì đang diễn ra. Chị muốn chia rẽ bọn em.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.