KẺ TẦM DA - Trang 275

Anh lại bày ra bức ảnh chụp các hình xăm.

“Chà,” cô ta bảo. “Phông chữ Anh cổ. Cái đó khó làm lắm. Còn những chỗ
phồng, rộp lên này nữa? Đó là vì chất độc phải không?”

“Phải.”

“Dù sao thì cũng phải công nhận, hắn giỏi thật đó. Rất giỏi.”

“Và làm cực nhanh. Có thể chỉ trong mươi, mười lăm phút.”

“Thật sao?” Cô ta có vẻ kinh ngạc. “Cả hình tạo sẹo kia nữa ư? Đường viền
hình vỏ sò ấy?”

“Tất cả trong vòng mười hoặc mười lăm phút. Cái đó, hay phong cách đó có
gợi cho cô ý tưởng gì về danh tính kẻ này không?”

“Không hẳn… Nhưng tôi không trông thấy đường viền.”

“Không, TT bảo hắn đã dùng đường viền máu. Vẽ tay.”

“Vậy thì tôi không biết ai có thể vẽ một tác phẩm như thế trong vòng mười
lăm phút. Và tôi quen biết tất cả những người giỏi giang trong thành phố
này. Các anh đang phải đối phó với một tên nghệ sĩ quỷ quái đấy.”

“TT bảo hắn đến từ bên ngoài nhưng lại không biết từ đâu.”

“Anh không thấy loại phông chữ đó nhiều trong khu này đâu. Nhưng tôi
không thể cho anh biết xu hướng hiện nay ở Albany - hay Norwalk hay
Trenton. Khách hàng của tôi đa phần là ở trung tâm Manhattan.”

“Hắn trả tiền mặt cho chỗ kim đúng không?”

Còn phải hỏi?

“Đúng vậy.”

“Cô có còn giữ chỗ tiền đó không? Để lấy dấu vân tay ấy mà.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.