KẺ TẦM DA - Trang 276

“Không. Nhưng cũng chẳng quan trọng. Hắn mang găng.”

Hiển nhiên rồi…

“Tôi cũng đã nghĩ việc ấy hơi kì quặc. Nhưng không đến mức đáng nghi,
anh biết đấy.”

Kẻ theo chủ nghĩa hình tượng.

“Hắn có nói gì không?”

“Với tôi ư? Không. Ngoài việc hỏi mấy cái kim ra.”

Sellitto chú ý tới câu đầu tiên đó. “Nhưng?”

“Khi chuẩn bị đi, hắn có cuộc gọi trên điện thoại di động. Sau khi đã tính
tiền cho hắn, tôi đi vào phòng sau. Khi ra đến cửa hắn nói, “Ừ, Belvedere.”
Rồi tôi nghĩ hắn đã nói “địa chỉ”. Dù sao đó chỉ là tôi nghĩ.

Nhưng nó cũng có thể là “Bella yêu quý” hoặc cái gì đó khác.”

Sellitto viết xuống. Hỏi câu chuẩn mực: “Cô còn nghĩ được gì khác không?”

“Không, tôi e là không.”

Câu trả lời thông thường cũng là e là không hoặc không hoặc không nghĩ
vậy. Nhưng ít nhất Thomson đã nghĩ về câu hỏi và trả lời thành thật.

Anh cảm ơn cô ta, với cái nhìn cuối vào Quetza gì gì đấy trên ngực cô ta,
quay lại với cơn mưa tuyết, bấm nút gọi nhanh cho Rhyme để bảo anh ta
đừng có có hi vọng hão huyền vội nhưng có thể anh đã có một manh mối.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.