KẺ TẦM DA - Trang 278

phòng ngủ nhỏ của mình. Anh thấy nó ấm cúng, một từ anh sẽ không dùng
với bất kì ai trừ vợ mình.

Hôm nay còn một điều khác để mong ngóng nữa. Anh sẽ đi đến nhà người
em trai ở Paramus để nhận một chiếc xe đạp. Joey có chiếc xe đạp leo núi
mới và cho con trai Alexander chiếc cũ. Thằng bé sướng phát điên và đã
nhắn tin đến hai lần từ trường học, chỉ để hỏi xem “mọi chuyện thế nào rồi?”

Sự sốt ruột của tuổi trẻ.

Anh nhìn đằng sau và thoáng trông thấy hình ảnh Tòa tháp Thương mại mới,
hay cái tên gì đó mà người ta sẽ gọi nó. Anh đã làm công việc đầu tiên của
mình, viết code cho một ngân hàng, khi vụ tấn công năm 2001 nổ ra.

Tòa nhà mới rất ấn tượng, về mặt kiến trúc thì thú vị hơn hẳn những hình
chữ nhật đơn giản của cặp đôi tiền nhiệm. Tuy nhiên, sẽ không có gì xứng
tầm với sự vĩ đại và phong cách của chúng được.

Một thời đại hỗn loạn làm sao. Con trai đầu lòng của anh ra đời đúng ngày
vụ tấn công. Alexander và vợ anh đã từ bỏ kế hoạch đặt tên thằng bé theo
cha cô, thay vào đó họ chọn Emery, theo tên hãng kiến trúc Emery Roth &
Sons, những người đã cùng với Minoru Yamasaki thiết kế nên hai tòa Tháp
Đôi cũ.

Alexander tiếp tục đi về phía tây, hướng đến căn hộ của mình, nơi anh lấy xe
để quay lại làm việc. Trong lúc dừng chờ đèn đỏ, anh vô tình nhìn ra sau và
bắt gặp một thoáng có ai đó đằng sau mình, đầu cúi gằm. Một chàng trai,
còn trẻ, trong bộ quần áo đen và mũ trùm đầu. Một cái túi hay ba lô khoác
trên vai. Có phải cậu ta cũng là người đã ngồi trong quán cà phê bên kia
đường, đối diện câu lạc bộ không nhỉ?

Cậu ta đi theo mình à?

Alexander đã sống trong thành phố này mười lăm năm. Anh coi New York
là đô thị an toàn nhất trên thế giới. Nhưng anh cũng không phải là đồ ngu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.