KẺ TẦM DA - Trang 423

trong suốt nhiều năm. Khi hắn nằm trên bà ta, mỗi lần hắn ấn mặt vào gối bà
sẽ lại giật tóc hắn và kéo hắn ngẩng lên cho đến khi họ mắt đối mắt.

Bà ta hỏi, “Đầu mối của cảnh sát thì thế nào?”

“Chúng ta ổn,” Billy nói. “Cảnh sát rất giỏi. Giỏi hơn cả dự đoán nhưng họ
vẫn tin vào mô tả của dì - người Nga hay Slav, khoảng ba mươi, đầu tròn,
mắt xanh nhạt. Đối lập với con.”

Khi Amelia Sachs “giải cứu” Harriet ở bệnh viện, người đàn bà đã nghĩ ra
một mô tả nhân dạng giả cho nghệ sĩ dựng ảnh, hòng dẫn cảnh sát tránh xa
cháu trai mình. Bởi hắn tới bệnh viện không phải để xăm cho một nạn nhân
khác mà chỉ là viếng thăm Matthew.

Billy hỏi về cậu em họ, cậu ta có đang xử lí mọi chuyện đúng đắn không?

“Josh là Josh,” Harriet thờ ơ nói. Câu nói mô tả khá súc tích mối quan hệ
mẫu tử của họ. Rồi bà ta cười sằng sặc như một cô học sinh. “Chúng ta có
chuyến đi đến New York đáng nhớ, phải không nào? Hóa ra không như cách
chúng ta đã dự liệu nhưng dì vẫn nghĩ như thế là tốt nhất rồi. Sau vụ đau
tim, Matthew sẽ bị coi là yếu đuối. Dễ dàng hơn để lão… biến đi khi chúng
ta về nhà. Chúa làm việc theo những cách thật bí ẩn, phải không nào?”

Dì của hắn bước tới, một tay nắm chặt cánh tay hắn, còn bàn tay kia đặt trên
một bên má nhẵn nhụi của hắn.

Một ngọn đèn sáng lên trên máy giặt và nó chuyển sang một chu kì khác.
Harriet nhìn chiếc máy với cặp mắt chỉ trích. Billy nhớ lại hồi ở nhà bà ta
luôn phơi quần áo khô tự nhiên trên dây. Giờ hắn đang tưởng tượng ra
chúng, những phần cơ thể nhàu nhĩ, lắc lư trong gió. Đôi khi bà ta sẽ mang
vài đoạn dây phơi vào trong phòng Trúc đào.

Lúc này hắn thấy hai bàn tay Harriet trên tóc bà và những cái kẹp tóc đang
được tháo ra. Bà ta lại mỉm cười với hắn. Mỉm cười theo một cách chắc
chắn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.