KẺ TẦM DA - Trang 458

“Chốt chặn thì sao?”

“Họ tìm gì mới được chứ?” Matthew cáu kỉnh, ấn nút thang máy. “Họ không
biết về chúng ta, không biết bất kì điều gì về chúng ta cả.”

Tuy nhiên, hóa ra chuyện đó lại không đúng.

Trong lúc Matthew sốt ruột bấm nút gọi thang máy vì chúng không chịu
phát sáng thì hai cô hầu phòng Tạ ơn Chúa Họ Là Người Da Trắng thò tay
vào giỏ của họ, lấy ra những khẩu súng máy và chĩa súng vào cả nhà họ.

Một cô tóc vàng xinh đẹp quát, “Cảnh sát đây! Nằm xuống! Nằm xuống sàn!
Nếu chúng tôi không trông thấy tay các người mọi lúc, chúng tôi sẽ bắn.”

Josh bắt đầu khóc. Harriet và Matthew trao đổi những cái nhìn.

“Nằm lên sàn!”

“Ngay!”

Những cảnh sát khác đi ra từ các cánh cửa. Thêm nhiều súng ống, nhiều
tiếng hét.

Chúa ơi, chúng mới inh ỏi làm sao.

Một lát sau, Matthew nằm xuống.

Nhưng Harriet thì dường như còn đang đấu tranh.

Bà ta định làm cái quái gì thế? Matthew tự hỏi. “Nằm xuống, bà kia.”

Cảnh sát quát bảo bà ta làm điều tương tự.

Bà ta nhìn ông bằng cặp mắt lạnh lùng.

Ông gào lên, “Tôi ra lệnh cho bà nằm xuống!”

Bà ta sẽ bị bắn. Bốn mũi súng đang chĩa vào bà ta, bốn ngón tay đang vòng
quanh cò súng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.