KẺ TẦM DA - Trang 71

Không ai coi trọng vi trùng, vi khuẩn và virus hơn một nghệ sĩ da người.
Billy không mảy may quan tâm đến chuyện đầu độc những nạn nhân của
hắn - thực sự đó là toàn bộ mục đích của việc Biến cải - nhưng hắn lại rất
quan tâm đến việc bản thân bị đầu độc, bởi bất kể thứ gì độc hại có trong
máu khách hàng, đặc biệt là bởi những hóa chất tuyệt vời mà hắn đã dùng
thay cho mực.

Hắn đi đến bồn rửa mặt và mở khóa kéo ba lô. Sau khi đeo đôi găng tay dày
dặn, hắn lôi chiếc máy xăm American Eagle vào bồn và tháo nó ra. Hắn đổ
sạch chất lỏng và rửa chúng trong hai bình nước khác nhau, tráng vài lần và
sấy khô bằng máy Conair. Phần nước hắn đổ vào một cái lỗ mà hắn đã đục
sẵn trên sàn nhà, để nó ngấm thẳng xuống lòng đất bên dưới tòa nhà.

Hắn không muốn giật bồn cầu hoặc đổ nước xuống cống. Một lần nữa
vương lại chút bằng chứng ít ỏi ấy.

Tuy nhiên lần rửa nước chỉ là khởi động. Hắn còn rửa từng bộ phận của
chiếc máy trong cồn (loại chỉ để làm sạch chứ không tiệt trùng). Hắn đặt các
bộ phận đó vào một bể rửa siêu âm để tẩy uế, sau đó hắn cất chúng vào túi
kín và thảy hết vào lồng hấp - một chiếc nồi tiệt trùng. Thông thường kim sẽ
bị vứt đi nhưng những chiếc kim này rất đặc biệt và khó kiếm. Hắn tiệt trùng
luôn cả bộ kim.

Tất nhiên, việc tiệt trùng này chỉ một phần là để bảo vệ hắn khỏi các loại
chất độc và bệnh truyền nhiễm. Hắn còn lí do thứ hai nữa: Để cắt đứt mọi
liên hệ giữa hắn và các nạn nhân thì có cách nào tốt hơn việc đốt sạch nó ở
nhiệt độ 130 độ chứ?

Có khi còn làm rối tung lí thuyết “bụi” của ngài ý chứ, ngài có nghĩ vậy
không, Monsieur Locard?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.