Jean Eagleston và đồng sự của chị đã chụp ảnh và kiểm tra tầng hầm cùng
phòng để đồ nhỏ mở thông với nó nhưng tìm được rất ít chi tiết. Mel Cooper
đang kiểm tra những dấu vết họ thu thập được. Anh ta báo cáo, “Khớp với
các mẫu tìm được trong hầm. Không có gì hữu ích ở đó.”
“Được rồi. Câu hỏi lớn là: Kết quả phân tích chất độc sẽ là gì? COD là gì?”
Họ đã bắt đầu với giả thuyết nguyên nhân tử vong là do chất độc nhưng
chưa thể biết chắc được điều đó cho đến khi giám định pháp y hoàn tất bản
phân tích. Sachs đã gọi và kêu gào trưởng phòng giám định gửi một bản báo
cáo sơ bộ cho họ càng sớm càng tốt. Họ cần cả tên chất độc lẫn thuốc mê dù
đó là gì, vì có vẻ như thủ phạm đã tiêm nó vào người Chloe để khống chế
cô. Sachs đã đánh động tính khẩn cấp của vụ việc bằng cách chỉ ra rằng họ
tin vụ giết người này chỉ là khởi đầu của một chuỗi án mạng liên hoàn.
Cô báo lại rằng giám định viên có vẻ mệt mỏi y như các bác sĩ vậy, đặc biệt
là những bác sĩ của thành phố, nhưng anh ta đã hứa sẽ ưu tiên trường hợp
Chloe Moore lên hàng đầu.
Một lần nữa tỏ ra sốt ruột, Rhyme nói, “Sachs, em có dùng gạc thấm chỗ
hình xăm đó không?”
“Tất nhiên.”
“Chạy cái đó xem Mel, xem thử chúng ta có biết trước được chất độc là gì
không.”
“Được rồi.” Công cụ Cooper dùng cho phân tích này là máy quang phổ khí -
hai thiết bị lớn nối liền với nhau đang nằm ở một góc phòng khách.
Phần quang phổ khí của thiết bị này phân tích một mẫu dư chất chưa biết
bằng cách tách từng hóa chất bên trong nó dựa trên tính chất dễ bay hơi -
tức là khoảng thời gian nó bốc hơi. Máy quang phổ khí phân tách các chất
thành phần; còn bộ phận khối phổ thì định danh các hóa chất bằng cách so
sánh cấu trúc riêng của chúng với một cơ sở dữ liệu về các hóa chất đã biết.