KẺ TẨY NÃO - Trang 187

sẽ chạy xuống chợ cá và mua gì đó ngon ngon, trong lúc em sắp bàn ăn
nhé. Vậy nghe thế nào?”

Erica gật đầu và ngẩng mặt lên chờ một nụ hôn. Patrik thực là một người

lạc quan, là bố của con cô.

“Mua một ít khoai tây chiên và nước xốt nữa, nếu anh muốn. Không cần

phải để ý cân nặng của em vì đằng nào em cũng béo lắm rồi!”

Anh cười. “Được rồi, sếp ạ.”

Martin gõ gõ bút lên bàn. Anh thấy khó chịu với chính mình. Những sự
kiện trong ngày hôm qua đã làm anh quên phắt đi việc phải gọi điện cho bố
của Tanja Schmidt. Đáng lẽ anh phải tự đá cho mình một cái. Lời bào chữa
duy nhất của anh là anh đã không coi trọng nó nữa, sau khi họ bắt giữ được
Mårten Frisk. Bây giờ anh có thể sẽ không liên lạc được với ông bố trước
tối nay, nhưng ít nhất anh cũng phải thử. Anh nhìn đồng hồ. Chín giờ. Anh
quyết định trước hết sẽ xem liệu ông Schmidt có ở nhà không, rồi gọi Pia
và nhờ cô ấy phiên dịch.

Chuông reo bốn lần, và anh đã chuẩn bị gác máy. Nhưng khi chuông reo

lần thứ năm, một giọng nói ngái ngủ nhấc máy. Xấu hổ vì đã đánh thức
ông, Martin cố gắng giải thích bằng thứ tiếng Đức tồi tệ của mình rằng anh
là ai, và anh sẽ gọi lại ngay. Anh đã gặp may. Pia trả lời điện thoại ở văn
phòng thông tin du lịch. Cô hứa sẽ giúp anh một lần nữa, và mấy phút sau
cả hai đã ở trên đường dây.

“Tôi muốn bắt đầu bằng việc tỏ ý chia buồn.”
Người đàn ông ở đầu bên kia lặng lẽ cảm ơn vì sự chu đáo của anh,

nhưng Martin có thể cảm thấy nỗi đau buồn của ông lan tỏa khắp cuộc trò
chuyện như một tấm màn nặng nề. Anh không biết chắc mình nên tiếp tục
như thế nào. Giọng Pia êm ái dịch lại tất cả mọi thứ anh nói, nhưng trong
khi anh đang nghĩ xem phải nói gì, thì chẳng nghe thấy gì trừ hơi thở của
họ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.