KẺ TẨY NÃO - Trang 65

CHƯƠNG 4

MÙA HÈ NĂM 1979

Cơn đau đầu khủng khiếp khiến cô tự cào mặt mình. Đúng như ý cô, nỗi
đau đớn khi móng tay làm toạc một vệt dài trên da đã gần như ngang với
cơn đau búa bổ, và nó giúp cô tập trung.

Mọi thứ vẫn tối đen, nhưng có gì đó đã đánh thức cô từ cơn hôn mê sâu

không mộng mị. Một vệt sáng nhỏ xuất hiện trên đầu cô, và khi cô nheo
mắt nhìn lên thì nó từ từ mở rộng. Chưa quen với ánh sáng, cô không nhìn
thấy gì nhưng lại nghe thấy có ai đó đi qua vết nứt giờ đã mở rộng và leo
xuống cầu thang. Người đó bước đến gần rồi gần hơn trong bóng tối. Cô
bối rối không biết nên cảm thấy sợ hãi hay nhẹ nhõm. Cô đang thấy cả hai
cảm xúc trộn lẫn với nhau. Cái đầu tiên đã thắng thế.

Những bước chân cuối cùng tiến về phía cô, cô đang nằm cuộn tròn

trong tư thế một bào thai, gần như nín bặt. Cô cảm thấy một bàn tay vuốt ve
trên trán, không lời nào được thốt ra. Có lẽ cử chỉ đó cũng nhẹ nhàng,
nhưng đơn giản chỉ một động tác thôi cũng khiến nỗi kinh hoàng bóp nghẹt
trái tim cô.

Bàn tay tiếp tục vuốt dọc cơ thể cô, khiến cô run lên trong bóng tối.

Trong một giây, cô đã nghĩ lẽ ra mình phải chống cự lại kẻ vô danh kia. Ý
nghĩ đó biến mất nhanh như khi nó xuất hiện. Bóng tối đã quá áp đảo, và
sức mạnh từ bàn tay đang mơn trớn đã thâm nhập làn da cô, các dây thần
kinh của cô, tâm hồn cô. Phục tùng là lựa chọn duy nhất, cô biết điều đó
với một sự thấu suốt đầy khiếp đảm.

Khi bàn tay đang vuốt ve chuyển sang dò xét và cấu véo, kéo giật và xé

toạc, cô không ngạc nhiên chút nào. Ở một mức độ nào đó, cô còn chào đón

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.