Trong không khí trong lành, Bàng Lương cười nghe Lưu Đồng gọi hắn ta
là Bàng huynh, liền biết hắn ở bên ngoài không muốn tiết lộ thân phận, nên
lấy xưng hô ngang hàng cùng hắn ta, nói: "Hai nhà Tề - Lỗ đã được định
tội hỏi hình, cũng coi như hiểu rõ cọc tâm sự này của ta. Nghe hạ nhân nói
vằn thắn của nhà này, hôm nay hẹn bạn tốt đến nếm thử."
Bàng Lương nhìn về phía bạn của hắn ta đang đứng một bên, cười nói:
"Ta cùng với Sóc Chương chính là cùng năm, khi Quỳnh Lâm yến cùng
hắn ngồi chung, bây giờ cũng hai năm không thấy. Thừa dịp lần này ta ở
kinh thành, muốn cùng bạn tốt ngày xưa tụ một chỗ. Qua hai ngày nữa, ta
phải khởi hành đi Duyện Châu."
Lưu Đồng hơi mị mị mắt, thoáng nắm thật chặt tay Thường Nhuận Chi,
tựa tiếu phi tiếu nói với bạn của Bàng Lương: "Phương đại nhân, thật lâu
không gặp."
Tên còn lại, rõ ràng chính là chồng trước của Thường Nhuận Chi,
Phương Sóc Chương.
Đối với việc trùng hợp gặp được Phương Sóc Chương, Thường Nhuận
Chi cũng rất kinh ngạc.
Bất quá nàng sẽ không bởi vì vậy mà hoảng loạn. Dù sao đối với nàng
mà nói, Phương Sóc Chương nhiều lắm chỉ là người xa lạ.
Tầm mắt Phương Sóc Chương rơi trên mặt đất, chắp tay với Lưu Đồng:
"Gặp qua cửu gia."
Lược một chút, lại hướng tới Thường Nhuận Chi hơi hơi thi lễ: "Gặp qua
cửu phu nhân."
Lúc này Bàng Lương mới chú ý tới Thường Nhuận Chi phía sau Lưu
Đồng, lập tức ngượng ngùng, liên tục chắp tay: "Hóa ra là cửu phu nhân,
thất lễ thất lễ."