"Nói bậy cái gì đó, hai người bọn chúng cùng nhau học chữ, dùng bút
mực tự nhiên cũng phải dùng giống nhau. Lại nói những đồ lúc trước ta
chuẩn bị, cũng dã dùng sắp xong rồi, sao có thể tìm được đồ khác cho bọn
họ dùng."
Thường Nhuận Chi suy nghĩ một lát lại nói: "Bút mực cũng không phải
là đồ đạc trân quý gì, Thụy vương đưa tới không thể nào trả lại cho hắn.
Chờ sau này chúng ta ra ngoài, đưa chút lễ vật tới cho hắn xem như là trả
lại chút nhân tình."
Lúc này Ngụy Tử gật đầu, ôm một xấp giấy cười không thấy mắt.
Kỷ Cương nhà nàng ta đi theo đại thiếu gia đọc sách, lại là do Cửu hoàng
tử tự mình dạy dỗ, tương lai tiền đồ chắc là không cần lo lắng.
Sinh hoạt trong tiểu viện có biến hóa, nhưng người trong tiểu viện vẫn
nghỉ ngơi như ngày thường, cũng không có phát sinh cái gì thay đổi.
Chỗ Thụy vương, cũng dần dần ổn định.
Việc chính sự trên triều đình có bốn đại thần thảo luận, dưới tình hình
chung, Thụy vương sẽ không mở miệng can thiệp.
Ngay từ đầu, bốn đại thần luôn phải cẩn thận cân nhắc ý Thụy vương,
nhưng thời gian lâu, bọn họ phát hiện, nếu là chính sách tốt, Thụy vương sẽ
không đánh gãy hoặc can thiệp, nhưng nếu như có chỗ không đủ, Thụy
vương sẽ đề xuất làm cho bọn họ lo lắng.
Bất quá thời gian một tháng, phong ba trên hướng thượng dường như bị
quét sạch một lần.
Mặt khác, bốn đại thần vốn tưởng rằng Thụy vương đã nắm giữ triều
chính, nhất định sẽ không cho phép xuất hiện thanh âm người khác phản
đối hắn.