KẾ THÊ - Trang 1957

Đây là chồng của nàng... Bề ngoài lạnh lùng, nhưng nội tâm lại mềm mại

hơn bất cứ ai.

Thường Nhuận Chi nhẹ nhàng vuốt ve ngực hắn, dịu dàng nói: "Bệ hạ

tuổi tác đã cao, chàng không cần quá khổ sở."

Lưu Đồng yên lặng gật đầu.

Hắn xoay người, nhỏ giọng nói với Thường Nhuận Chi: "Nhuận Chi, dựa

theo thế lực hiện tại của Ngũ ca, cho dù phụ hoàng không đồng ý cho
chúng ta rời khỏi ngõ hẻm Trung Quan. Nói vậy Ngũ ca muốn thả người,
phụ hoàng cũng không có cách. Nhưng Ngũ ca không cố ý thả chúng ta ra
ngoài... Nàng sẽ vì vậy mà bất mãn với Ngũ ca sao?"

"Vậy chàng có không?" Thường Nhuận Chi không đáp mà hỏi ngược lại.

Lưu Đồng nghĩ một lát, nói: "Sẽ không, ta hiểu Ngũ ca, huống chi quả

thật ta không biết rời khỏi nơi này và tiếp tục ở lại có gì khác nhau. Còn
nữa Ngũ ca nói, sẽ không để ta chờ lâu."

"Chàng nghĩ sao thì thiếp nghĩ vậy." Thường Nhuận Chi nhẹ giọng nói:

"Ở chỗ này, ngày đêm chàng đều ở bên cạnh thiếp, thiếp gọi một tiếng thì
chàng liền xuất hiện trước mặt thiếp. Chờ rời khỏi nơi này trở về phủ hoàng
tử, vào ban ngày thời gian chàng ở lại nhà có thể không nhiều, thiếp muốn
gặp chàng cũng không thể nhìn thấy chàng."

Thường Nhuận Chi cười nói: "Cho nên, ở chỗ này đợi cũng rất tốt."

Lưu Đồng nắm tay nàng nhẹ nhàng hôn lên, hơi nghiêng đầu dựa vào

nàng: "Nhuận Chi, chuyện mà đời này ta cảm thấy mình dũng cảm làm
nhất, chính là dùng hết thủ đoạn, cầu cưới được nàng."

Ánh mắt Thường Nhuận Chi lưu luyến nhìn hắn.Nói đến hôn sự này, quả

thật nàng còn có chút mê mang không xác định. Trải qua mấy năm, nàng vô

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.