KẾ THÊ - Trang 2006

vương sải bước đi vào, Thái Tử bật thốt lên: “Thụy vương? Không phải
ngươi đã chết sao?! Rõ ràng ta đã cho người...”

Nói chưa hết, ý lại rất rõ ràng.

Thụy vương trên đường hồi kinh gặp chuyện không may là do Thái Tử

gây ra.

Thụy vương bắt Thái Tử, xu thế tất yếu, ông ta không thể không phế

Thái Tử, lấy việc phế hắn ta, đổi lấy một mạng.

Lúc đó dưới tình cảnh đó, cho dù Thụy vương ra tay phiến diện, cổ Thái

Tử cũng bị cắt.

Không thể không nói, khi mở miệng nói chữ "Phế", trong lòng ông ta

bỗng dưng cảm thấy nhẹ nhàng thở ra.

Có lẽ ông ta đã sớm nảy sinh ý nghĩ này, chỉ là liên tục đè nén, làm cho

ông ta không ngừng phủ định nó.

Còn bây giờ, không thể không làm quyết định, lại làm ông ta thấy vô

cùng thoải mái.

Sau khi phế Thái tử, ông ta suy tư bước tiếp theo Thụy vương sẽ làm sao,

không nghĩ tới hắn ta lại lấy bất biến ứng vạn biến, đại khái là lĩnh quân
đánh nhau, học được một chiêu trị quân "Địch bất động ta bất động".

Trừ những lúc nghiêm túc trên triều đình, Thụy vương thật sự không làm

gì cả.

Ông ta không cam lòng, biết Thụy vương đi tới ngõ hẻm Trung Quan,

chờ Thụy vương đến cầu xin ông ta thả người.

Quả thật Thụy vương có đến cầu, ông ta cự tuyệt, cho rằng Thụy vương

sẽ không để ý chuyện ông ta phản đối mà thả người.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.