KẾ THÊ - Trang 2056

Tay Nguyên Vũ đế hơi giật giật, Lưu Cảnh Lăng vội rút về, trừng lớn

mắt nhìn ông ta.

Nguyên Vũ đế nhếch miệng cười, nói: "Ngươi, thích, cái gì? Hoàng tổ

phụ, thưởng ngươi."

Lưu Cảnh Lăng không biết làm sao, nhìn Quý phi. Quý phi nhẹ giọng

cười nói: "Hoàng tổ phụ thương cháu, cháu muốn cái gì, có thể hỏi hoàng
tổ phụ muốn."

"Ánh trăng!"

Nháy mắt, hai mắt Lưu Cảnh Lăng sáng lấp lánh, lớn tiếng nói.

Quý phi bỗng chốc lơ mơ, nhìn Nguyên Vũ đế, Nguyên Vũ đế cũng sửng

sốt chớp mắt, nói: "Tại sao, muốn, ánh trăng?"

"Ánh trăng thúy, ăn ngon!" Lưu Cảnh Lăng nuốt nuốt nước miếng, nghi

hoặc nghiêng đầu: "Ngươi có thể cho ta ăn ánh trăng sao?"

Quả thực Nguyên Vũ đế cảm thấy dở khóc dở cười.

Rốt cuộc Tiểu Cửu dạy dỗ hai đứa con ra làm sao!

Cuối cùng vẫn là Quý phi đứng dậy giảm bớt bầu không khí xấu hổ, bà

dịu dàng nói với Lưu Cảnh Lăng: "Lăng Nhi, ánh trăng treo ở trên trời, nếu
cháu ăn, sau này bầu trời sẽ không có ánh trăng."

"Mới không phải, nó sẽ lớn lên! Mọi người đều có thể ăn!"

Đối với lí do thoái thác ánh trăng không thể ăn của Quý phi, Lưu Cảnh

Lăng rất bất mãn, nhưng đến cùng cậu thiếu thốn từ ngữ, muốn giải thích
cũng không thể nào nói nguyên vẹn, gấp đến độ vò đầu bứt tai, chỉ có thể
nhìn đại ca xin giúp đỡ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.