Phương Sóc Chương vội đáp: "Thần hạ là tiến sĩ năm Nguyên Vũ thứ
mười sáu, Hộ bộ cấp sự trung, Phương Sóc Chương, tham kiến Cửu hoàng
tử."
"Ừ, đứng lên đi."
Lưu Đồng nhàn nhạt gật gật đầu, cũng không hỏi hắn một cái thần tử, vì
sao chặn đường thiên kim Hầu phủ, chỉ lầm lũi nói: "Nhuận Chi, đi được
chưa? Ta chờ trà của nàng."
Thường Nhuận Chi trong lòng cười thầm hắn ngây thơ, lại ẩn ẩn có chút
vui vẻ vì bộ dáng này của hắn, nghe vậy cười nói: "Cửu hoàng tử mời."
"Thường nữ quan mời."
Lưu Đồng cười đáp lễ, cùng Thường Nhuận Chi sóng vai mà đi.
Đi hai bước, hắn lại quay đầu, đối với Phương Sóc Chương vẫn sừng sờ
tại chỗ, nói: "Canh giờ này, Phương đại nhân làm sao còn đi dạo ở đây?
Hôm nay ngươi hưu mộc sao?"
Sắc mặt Phương Sóc Chương nhất thời đỏ lên, tùy ý bịa chuyện lấy cớ.
Lưu Đồng cũng không truy cứu, cười cười với Phương Sóc Chương, lại
đuổi theo hai bước, cùng Thường Nhuận Chi đi càng lúc càng xa.
Phương Sóc Chương đứng tại chỗ, tay dần dần nắm chặt thành quyền.
Bên này, sau khi Thường Nhuận Chi thấy Phương Sóc Chương cũng
không có theo kịp, không khỏi nhẹ nhàng thở ra.
"Cửu hoàng tử làm sao lại đến?"
Lưu Đồng bất mãn nói: "Lúc này không có người khác đâu."