Thường Nhuận Chi hiểu rõ.
Vẻ mặt Nhạc thị vẫn có chút phức tạp, ngập ngừng nửa ngày sau mới
nói:
"Cửu hoàng tử và Hoàng tử phi trước cảm tình thật tốt, sợ nàng sinh khí,
cũng không dám lưu thông phòng hầu hạ..."
Nhạc thị không khỏi thay nữ nhi lo lắng, sợ Cửu Hoàng tử phi trước còn
chiếm cứ một vị trí trong lòng Cửu Hoàng tử, sau khi nữ nhi xuất giá lại
sinh hoạt trong bóng ma của một nữ nhân khác, ngày sau sẽ khổ sở.
"Không phải như thế đâu di nương."
Mặt Lưu Đồng nhất thời đỏ lên, vội giải thích nói:
"Đều không phải vì Mạc thị..."
Nhạc thị cười cười, Thường Nhuận Chi ôn thanh nói:
"Di nương đừng nghĩ nhiều."
"Hảo."
Nhạc thị gật gật đầu, đối Thường Nhuận Chi nói:
"Di nương không nghĩ nhiều."
Bà nhìn về phía Lưu Đồng:
"Chuyện khác không đề cập tới, hi vọng sau khi tam cô nương qua cửa,
Cửu Hoàng tử có thể hảo hảo đợi tam cô nương."
Lưu Đồng vội trịnh trọng đáp:
"Di nương yên tâm, ta nhất định hảo hảo đợi Nhuận Chi."