KẺ THÙ BÍ MẬT - Trang 150

Julius không nghe nữa. Đắm chìm trong suy nghĩ, anh ta cau mày lại.

Đột nhiên anh ta đấm tay xuống bàn mạnh đến nỗi những người khác giật
nảy mình.

- Được rồi! Thưa bác sĩ, tôi muốn có ý kiến của chuyên môn về kế hoạch

mà tôi vừa vạch ra. Nếu như Jane lại đi qua cái ao vịt ấy một lần nữa và
cũng chính sự kiện ấy lại xảy ra. Tàu ngầm thủy lôi, con tàu thủng, hành
khách leo lên ca nô v.v... thì liệu tình thế đó có đem tới sự vô thức của cô ấy
- theo ngôn từ của ông - một cú sốc đủ mạnh để giải quyết vấn đề không?

- Đấy là một lý lẽ rất thú vị, ông Hersheimmer, phương pháp ấy có thể có

hiệu quả đấy! Nhưng than ôi lại chẳng có cơ hội nào cho những ngoại cảnh
mà anh vừa miêu tả lặp lại.

- Một cách tự nhiên thì không nhưng chúng ta có thể dựng lại nó bằng

cách nhân tạo.

- Nhân tạo ư?

- Phải. Khó gì? Ta thuê một con tàu...

- Một con tàu... - Hall lắp bắp.

- Ta thuê cả hành khách, tàu ngầm. Cái đó là khó nhất. Các chính phủ

luôn cảnh giác khi động đến cỗ máy chiến tranh của họ. Họ không bán cho
kẻ đến đầu tiên đâu. Nhưng tôi nghĩ rằng có thể dàn xếp được. Các bạn có
biết nguyên tắc chai rượu vang không? Thế đấy, chai rượu giải quyết được
mọi khó khăn. Tối nghĩ rằng chúng ta không cần bắn thủy lôi đâu. Nếu như
mọi người đều la hét, chạy cuống quít, kêu lên là tàu thủy đang đắm, thì
cũng đủ cho một cô gái ngây thơ như Jane. Từ chỗ đó, nếu cô ấy được đeo
một cái thắt lưng cứu hộ và bị đẩy lên canô và có những hình người cuống
cuồng, điên loạn trên tàu thì cô ấy sẽ tưởng mình đang ở vào tháng năm -
1915. Ông nói sao về sáng kiến này?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.