KẺ THÙ BÍ MẬT - Trang 165

lạ. Tommy nhận ra rằng cậu chỉ có thể thoát được nhờ vào trí thông minh
của mình và vừa vẫn tỏ ra dửng dưng cậu vừa suy nghĩ ráo riết.

Gã người Đức lạnh lùng hơn:

- Cậu có gì để nói trước khi bị tuyên án tử hình vì tội là gián điệp?

- Một đống việc. - Tommy trả lời, vẫn lịch sự.

- Cậu chối là đã nghe trộm ở cửa à?

- Không. Tôi cần xin các ông thứ lỗi nhưng cuộc nói chuyện của các ông

thú vị đến nỗi nó đã làm tôi quên cả e ngại.

- Cậu vào đây bằng cách nào?

- Nhờ ông bạn Conrad kia - Cậu phóng ra một nụ cười chê bai - Tôi lấy

làm tiếc phải buộc tội một người hầu trung thành, nhưng thành thật mà nói,
các ông cần phải thuê một con chó gác cửa tốt hơn.

Conrad gầm lên và vì gã rậm râu chồm về phía hắn, hắn tức giận la lên:

- Nó đã nói mật khẩu cho tôi thì tôi làm sao biết được?

- Phải rồi - Tommy khinh khỉnh nói - Làm sao mà hắn biết được? Đừng

trách gã tội nghiệp đó nữa. Nhờ vào sự nhanh nhẹn của hắn mà tôi đã có
được niềm vui sướng được nhìn thấy tất cả các vị trước mặt tôi.

Mấy từ đó có vẻ gây nên sự lúng túng trong cả nhóm. Nhưng, luôn cảnh

giác, tay người Đức ra hiệu cho mọi người yên lòng.

- Người chết thì không thể nói được nữa. - Hắn ta nói giọng bình thản.

- Tôi vẫn chưa chết!

- Cậu sẽ chết ngay thôi, anh bạn trẻ ạ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.