KẺ THÙ BÍ MẬT - Trang 166

Tiếng thì thào tán thưởng nổi lên. Tommy cảm thấy tim đập mạnh hơn

nhưng cậu vẫn hoàn toàn bình thản.

- Tôi không nghĩ thế - Cậu cương quyết tuyên bố - Tôi chưa có ý định

chết!

Cậu đọc thấy một chút bối rối trong ánh mắt của tên cai ngục.

- Thế vì lý do gì mà chúng tôi lại không giết cậu nhỉ? - Tay người Đức

hỏi.

- Có nhiều lý do lắm. Ông đã đặt cho tôi hàng đống câu hỏi. Hay tôi hỏi

ông một câu đe thay đổi một chút nhì? Tại sao các ông đã không trừ khử tôi
trước khi tôi tỉnh lại?

Tay người Đức chần chừ trả lời, Tommy lợi dụng để nói thêm:

- Bởi vì các ông không biết tôi biết cái gì và tôi từ đâu đến, và nếu như

các ông giết tôi bây giờ thì các ông sẽ chẳng bao giờ biết được điều đó.

Điều đó làm cho một gã không thể chịu đựng thêm; hắn chồm về phía

Tommy, giơ nắm đấm lên.

- Cậu chỉ là một tên gián điệp rác rưởi. Ta giết nó đi! Giết ngay đi!

Các kẻ khác vỗ tay.

- Cậu nghe thấy rồi chứ? Cậu có gì để nói đây? - Tay người Đức hỏi,

nhìn Tommy khinh bỉ.

- Tôi có gì để nói ấy à? - Tommy nhún vai - Thật là một lũ ngốc. Rằng

chúng sẽ tự trả lời câu hỏi làm sao tôi lại vào được đây? Hãy nhớ lại lời của
anh bạn Conrad. Bằng chính mật khau của các vị. Và tại sao tôi lại biết
được nó? Chắc các vị cũng không đến nỗi nghĩ rằng tôi bước qua ngưỡng
của này một cách tình cờ và nói điều đầu tiên thoáng qua óc chứ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.