- Thế nghĩa là sao?
- Tôi biết làm sao được. - Tommy đáp lại cố vắt óc suy nghĩ.
Đột ngột, một gã chồm lên cậu, chìa quả đấm ra:
- Mày sẽ nói, đồ lợn Anh! Mày sẽ phải nói!
- Bình tĩnh nào, anh bạn. Bi kịch của các anh là các anh không biết giữ
bình tĩnh. Bây giờ, hãy nhìn tôi xem, trông tôi có vẻ tin rằng các anh sẽ giết
tôi không?
Cậu chăm chú nhìn tất cả vẻ tin tưởng, vui mừng vì chúng không nghe
thấy tiếng đập của trái tim cậu, thật trái ngược với lời nói.
- Không, - Cuối cùng một gã nói - cậu không có vẻ như thế!
Cảm ơn trời đất là hắn ta đã không biết đọc trong trái tim, Tommy nghĩ
và được thể nói:
- Và tại sao tôi lại tin tưởng như thế? Bởi vì tôi biết một điều cho phép
tôi điều đình với các vị.
- Điều đình ư? - Gã râu rậm nói, vẻ quan tâm.
- Phải, điều đình. Cuộc sống và tự do của tôi... Đổi lại...
Cậu im lặng.
- Đổi lại cái gì?
Cả nhóm nín thở. Người ta có thể nghe được cả tiếng ruồi bay.
- Những tài liệu mà Danvers đã mang từ châu Mỹ trên con tàu Lusitania.
- Cậu tuyên bố chậm rãi.