KẺ THÙ BÍ MẬT - Trang 169

Mấy lời đó gây nên một hiệu quả như sét đánh. Bọn chúng nhảy dựng cả

lên. Tay người Đức ra hiệu cho chúng lùi lại. Đỏ tía lên như một con gà
trống, hắn cúi xuống Tommy:

- Himmel! Chính cậu có chúng à?

Với vẻ bình thản tuyệt đỉnh, Tommy gật đầu.

- Vậy là cậu biết chúng ở đâu?

- Không ít hơn người khác.

- Nhưng vậy thì... vậy thì...

Giận dữ và thất vọng làm hắn không nói được.

Tommy nhìn những người khác.

Sự tức giận và ngạc nhiên đọc được trên gương mặt chúng nhưng sự

bình thản, tin tưởng của cậu đã có tác dụng: cả bọn đều tin rằng có một chút
sự thật trong những lời cậu vừa nói.

- Tôi không biết những giấy tờ đó ở đâu nhưng tôi nghĩ rằng có thể tìm

ra chúng. Tôi có một sáng kiến.

- Nói ra đi!

Tommy ra hiệu yên lặng:

- Tôi nói với các ông rằng đấy không chỉ là một sáng kiến mà nó còn dựa

trên cơ sở thực tế mà chỉ mình tôi biết. Dù sao thì các ông cũng chẳng mất
gì, nếu tôi đưa cho các ông tài liệu thì đổi lại các ông thả tôi ra. Được chứ?

- Thế nếu chúng tôi từ chối? - Người Đức hơi bình thản.

Tommy lại nằm dài trên đi-văng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.