KẺ THÙ BÍ MẬT - Trang 233

- Cuốn xéo ngay! Tôi không thể chịu đựng được khi nghe anh nói "Cô

Tuppence nhỏ bé" này. Đi mà tìm em họ của anh đi! Tuppence là của tôi.
Tôi luôn hằng yêu cô ấy, từ khi chúng tôi còn nghịch cát với nhau. Chúng
tôi đã lớn lên nhưng tình cảm của chúng tôi không bao giờ thay đổi. Tôi sẽ
không bao giờ quên được khi tôi ở bệnh viện và cô ấy đến với mái tóc chải
kỳ quặc và cái tạp dề. Thật là một phép lạ: Cô gái mà tôi yêu đã biến thành
một cô y tá!

Nhưng Julius đã ngắt lời cậu:

- Đóng phục y tá à? Chó má thật! Tôi thật đáng vào nhà thương điên. Tôi

thề rằng tôi đã từng thấy Jane cũng đội một chiếc mũ y tá. Vậy mà điều đó
dường như không thể xảy ra! Thế mà có đấy! Tôi đã nhìn thấy cô ấy rõ
ràng. Chính cô ấy... Cô ấy đã nói chuyện với Whittington ở bệnh viện
Bornemouth. Ở cái bệnh viện đó, cô ấy vừa là bệnh nhân lại vừa là y tá.

- Trong trường hợp này, - Tommy hét lên giận dữ - cô ấy đã ra tay ngay

từ đầu. Tôi sẽ không ngạc nhiên nếu biết cô ấy đã ăn cắp những tài liệu của
Danvers.

- Tôi không cho phép anh! - Julius kêu lên - Cô ấy là em họ tôi, cô ấy

cũng yêu nước như anh và tôi.

- Tôi không quan tâm, cút đi! - Tommy kêu lên.

Họ suýt nữa thì đánh nhau nhưng đột ngột như có phép mầu, cơn giận

của Julius dịu xuống.

- Được rồi, tôi đi đây. Tôi không giận anh vì điều anh đã nói đâu. Anh

nói ra được lại là hơn Tôi đã cư xử như một tên ngốc nhất đời - Và khi thấy
Tommy lại bắt đầu sốt ruột - Bình tĩnh lại đi! Tôi đi đây. Tôi đi thẳng đến
ga xe lửa Londres, nếu anh muốn biết.

- Tôi cóc cần biết anh đi đâu!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.