KẺ THÙ BÍ MẬT - Trang 281

phạm phải một hành động tuyệt vọng, ngây thơ tưởng rằng chúng ta không
nghi ngờ hắn. Hắn suýt nữa thành công...

- Tôi đã tin tưởng ở hắn - Jane thì thầm - Hắn có vẻ là một trang nam nhi

quân tử.

- Ông Julius Hersheimmer đã là một người tuyệt vời, còn Ông Brown là

một nghệ sĩ đại tài. Nhưng hãy hỏi cả cô Tuppence nữa xem cô ta cũng có
những nghi ngờ gì.

Không nói một lời, Jane quay về phía Tuppence.

- Tôi không muốn nói cho cô vì sợ cô buồn. Hơn nữa tôi cũng chả dám

nói là chắc chắn. Nếu đấy đúng là Ông Brown thì tôi vẫn không hiểu tại sao
ông ấy giúp chúng tôi chạy trốn.

- Thế có phải chính là Julius Hersheimmer đã giúp các cô chạy trốn

không?

Tuppence kể lại một cách vắn tắt những sự kiện đã xảy ra trong buổi tối

hôm đó và điều đó không có cách nào lý giải được cách xử sự của Julius.

- Cô không hiểu à? Còn tôi thì có đấy. Anh bạn Bersford cũng vậy. Cách

cứu vãn cuối cùng là phải để cho Jane Finn trốn thoát. Và cuộc trốn chạy
của cô ta phải được tổ chức sao cho cô ấy không nghi ngờ gì là nó được sắp
đặt. Bởi vậy, bọn chúng đã không ngăn cản anh Bersford quanh quẩn ở
vùng đó và thậm chí còn gặp được các cô nữa. Bọn chúng định loại bỏ cậu
ta vào lúc thích hợp. Vậy là Julius Hersheimmer xuất hiện, hào hiệp như
một anh hùng thời cổ đại và bắt cóc các cô. Những viên đạn bay ra, rít lên
nhưng không trúng một ai cả. Sau đó chuyện gì sẽ xảy ra? Các cô sẽ đi
thẳng đến ngôi nhà ở Soho. Rồi để đảm bảo an toàn cho tài liệu, rất có thể
Jane sẽ giao nó cho ông anh họ. Thế rồi, tôi nghĩ rằng cả hai cô sẽ gặp một
tai nạn nào đó. Các cô đã biết quá nhiều. Thật phúc cho các cô. Tôi công
nhận là hắn đã lừa được tôi. Nhưng có ai đó đã không để cho hắn lừa mình!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.