KẺ THÙ BÍ MẬT - Trang 288

- Tôi cũng nghĩ như vậy. - Hersheimmer tuyên bố với vẻ nồng nhiệt.

Tuppence nhận thấy ngay và lấy làm buồn cười.

- À này, Julius, - Cô nói thêm vẻ thò ơ - tôi vẫn chưa cho anh câu trả lời

của tôi.

- Câu trả lời của cô à? - Anh ta nói, mặt tái mét.

- Anh nhớ chứ... khi anh hỏi tôi làm vợ... - Tuppence ấp úng, mắt sụp

xuống đúng kiểu một cô gái nhu mì nhất - và anh đã không muốn tôi từ
chối. Tôi đã suy nghĩ, từ khi...

- Vâng? - Julius nói.

Mồ hôi nhỏ giọt trên trán anh ta, Tuppence thấy mủi lòng:

- Cậu đúng là đại ngốc! Làm sao mà cậu lại nói với tôi như thế? Tôi thấy

rõ là cậu chả có một tẹo tình cảm nào với tôi cả.

- Không phải thế. Tôi đã có và tôi luôn có lòng kính trọng và khâm phục

đối với cô.

- Hừm... - Tuppence tuyên bố - Đấy là loại tình cảm dễ tan biến như

tuyết dưởi ánh nắng mặt trời khi người ta có những tình cảm khác. Cậu có
nghĩ thế không?

- Tôi không hiểu cô định nói gì. - Julius nói vẻ lạnh lùng nhưng lại đỏ

mặt như một quả cà chua.

- Nói khoác! - Tuppence đốp lại, cô phá lên cười, định đóng cửa lại rồi

nói thêm - Về mặt tinh thần, tôi vẫn coi như đã bị ruồng bỏ.

- Ai đấy? - Jane hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.