KẺ THÙ BÍ MẬT - Trang 53

- Chúng tôi không bắt cóc cô em họ của ông đâu. Ngược lại, chúng tôi đi

tìm cô ấy! Chúng tôi đã được thuê để làm việc đó.

Hersheimmer ngồi sâu vào ghế phô tơi:

- Hãy nói rõ cho tôi biết!

Tommy thận trọng nói cho anh biết về sự biến mất của Jane Finn và gợi

ý rằng cô ấy có thể đã vô tình dính vào một "phi vụ". Cậu cũng nhấn mạnh
rằng bản thân cậu và Tuppence là những thám tử tư đã được giao trách
nhiệm tìm ra cô gái, và kết luận rằng họ rất sung sướng được biết thêm
những chi tiết mà người đàn ông dễ mến đang nói chuyện với họ có thể
cung cấp cho họ.

- Thôi được rồi. Tôi đã vội nổi nóng vô cớ. Nhưng bởi vì ở Londres tôi

luôn bị căng thẳng thần kinh. Tôi thì tôi chỉ thích thành phố New York quen
thuộc của tôi thôi. Nào, hãy đặt câu hỏi cho tôi đi, tôi sẽ trả lời các bạn.

Trong vài giây, một sự thẳng thắn đến như vậy làm cho các "nhà mạo

hiểm trẻ" xẹp xuống. Nhưng Tuppence đã tỉnh lại rất nhanh. Nhớ lại những
tiểu thuyết trinh thám đã đọc, cô lao vào cuộc.

- Ông đã gặp cô em họ lần cuốo cùng khi nào?

- Tôi chưa từng nhìn thấy cô ấy.

- Gì cơ! - Tommy thốt lên, bàng hoàng. Hersheimmer quay lại phía cậu.

- Tôi chưa gặp cô ấy lần nào. Tôi đã nói với các vị là bố tôi và mẹ cô ấy

là hai anh em ruột, cũng như hai vị vậy (Tommy không nói gì để chữa lại),
nhưng họ lại không hợp nhau. Và khi cô tôi đã quyết định cưới Amos Finn,
một thầy giáo nghèo ở một trường học xa tít tại miền Tây, bố tôi đã điên lên
vì giận dữ. Ông đã nói với cô tôi rằng nếu ông làm nên cơ nghiệp - mà ông
vừa mới bắt đầu, thì ông sẽ không bao giờ cho cô em một xu nào cả. Cuối

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.