“Yêu cầu anh ta dừng quay phim nếu không tôi sẽ gọi cảnh sát.”
Hamp bước về phía Andy.
“Bình tĩnh nào, anh bạn.” Đèn bị tắt lập tức.
“Họ không để tôi vào trong,” Elena nói. “Tôi đã tham gia nhà thờ đó từ
ngày tôi đến thị trấn này. Chính cha Pena đã rửa tội cho Donny.”
Qua cánh cửa đang mở hé, Sophie có thể nghe thấy giọng mẹ mình đang
chào nhân viên lễ tân của tòa nhà và sau đó là những tiếng động quả quyết
từ đôi giày ngày Chủ nhật của bà, một đôi giày cực bền hiệu Ferragamos
với đế cao tầm sáu phân.
Bà bước vào văn phòng, vừa kịp nghe Elena nói, “Họ ngăn cản tôi kính
Chúa ở ngay nhà thờ của tôi.”
“Điều đó không đúng.” Anna nói thẳng vào mặt Elena. “Cô biết cô luôn
được hoan nghênh. Đó là vì bọn họ...” bà chỉ về phía Georgie - “là lí do
khiến đức cha lo lắng. Đó là một buổi lễ, chứ không phải tiệc hóa trang, bà
Crider. Chúng tôi đang cảm ơn Người vì Maggie đã sống sót sau khi con bà
cố gắng mưu sát bà ấy. Mẹ ở phía ngoài nhà thờ, Sophie; mẹ đã nhìn thấy
vụ lộn xộn. Nếu con cần lời khai từ phía mẹ, mẹ sẵn sàng kể lại chính xác
những gì đã diễn ra. Có cả tá người cũng ở đó.”
Sophie nhìn Hamp, đang lùi lại, mỉm cười và trong giây lát, cô cũng
muốn cười phá lên. Đôi khi, thực thi luật pháp chỉ đơn thuần là hòa giải
những trận cãi vã giữa hai người đàn bà thay vì những mục đích cao cả như
cô vẫn luôn tin tưởng.
Cô chỉ tay về phía Georgie và Andy. “Cả hai người: đi ra. Các người có
thể đợi Elena ở phía ngoài. Clary, cô hãy chỉ đường cho họ. Mẹ và bà
Elena, hai người ngồi xuống đây trước đã.” Giữ nguyên thái độ cảnh giác,
Anna và Elena lựa chỗ của mình, ngồi kế nhau trong hai ghế dựa thẳng
lưng đối diện bàn làm việc. Ở phía sau văn phòng, Hamp gác đôi tay gầy
gò lên kệ sách, cố gắng không phì cười.
Sophie mất mấy giây để tập trung suy nghĩ và nhớ lại những lời David
Cabot dạy cô. Một luật sư xuất sắc luôn biết cách lắng nghe.
“Bà bắt đầu trước đi, Elena,” cô nói sau khi đã yên vị. “Và nhớ bám sát
sự việc.”