KẺ TÌNH NGHI - Trang 164

“Jenna và Donny là bạn bè.” Cậu đứng ở lối vào. “Em sẽ ra ngoài sảnh.

Cần giữ gìn trật tự một chút.” Cậu nói thêm vào một cách nhẹ nhàng, “Em
có thể gặp rắc rối vì chuyện này, hãy nhớ rằng cô bé vẫn chỉ là một đứa trẻ,
OK? Không phải tội phạm giết người cấp độ ba.”

Trong căn phòng đóng kín, Sophie ngửi thấy mùi hương trên người cô bé

hòa trộn với mùi hóa chất của thuốc xịt tóc và một lượng lớn sản phẩm khử
mùi. Tất cả tạo nên hương vị ngòn ngọt nhưng gai góc. Vì một lí do nào đó,
Sophie cảm thấy buồn. Cô mất một phút để trấn tĩnh lại, đứng bên cửa sổ
và nhìn xuống khu đỗ xe của học viên. Xe bán tải, SUV, một chiếc Lexus
đen, không có bóng người nào xung quanh. Rõ ràng những thứ cũ nát học
viên hay dùng ngày xưa đã lùi vào quá khứ. Mới chỉ hai mươi năm từ khi
Sophie bằng tuổi Jenna bây giờ, mà cô cảm giác như một thế kỉ đã trôi qua.

“Cảm ơn em vì đã nói chuyện với chị, Jenna. Như em trai chị đã nói, chị

là luật sư của Donny và chị đang cố gắng tìm hiểu thêm về cậu ấy để đảm
bảo một cuộc xét xử công bằng nhất.” Ghế của Carmine nhìn thoải mái hơn
tất cả những cái khác trong phòng, nhưng khi nhớ lại Hamp đã tỏ ra thân
thiện đến mức nào khi cả hai nói về Roman và Iva, cô lôi một cái ghế gập
qua phòng và đặt nó đối diện với Jenna. Rồi cô thấy nó quá trực diện nên
đã quyết định kéo nó sang bên.

“Chị muốn cảm ơn em lần nữa. Chị thực sự cần em giúp đỡ.” Cô có thể

lôi kéo cô gái này hợp tác với mình, một cách thân tình. Nếu Carmine có
lắng nghe, hẳn cậu sẽ hết sức ngạc nhiên không biết nhân cách cởi mở nào
đã thay thế người chị thẳng thắn của mình. “Chị cần hiểu hơn về Donny.
Liệu em có thể giúp chị không? Chỉ là trả lời một vài câu hỏi thôi?”

“Em nghĩ là được.” Jenna nhìn xuống tay mình và mái tóc dài chẻ ngôi

giữa, che khuất gương mặt. “Em họ em ở trong dàn hợp xướng.” Cô dùng
ngón trỏ gãi gãi tai. “Cậu ấy đã có thể giết chết con bé.” Mặt cô bé đầy
thách thức. Sophie phủ nhận điều đó.

“Nhưng chuyện đó không xảy ra. Đó là điều quan trọng em cần nhớ.”

Sophie mỉm cười, hi vọng những lời nói của mình không giống như đang ra
lệnh. “Em đã lái xe đưa cậu ấy đến gặp bố tại Salinas.”

“Liệu có phải em gặp rắc rối vì chuyện đó?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.