KẺ TÌNH NGHI - Trang 206

Từ giờ đến sáng, vẫn còn một đêm và trời có thể mưa. Cậu phải tìm một

nơi an toàn để ngủ, một nơi nào đó với một mái nhà. Tại một cửa hàng tiện
lợi, cậu mua một vài thanh kẹo, một hộp nước trái cây và một gói bánh rán
bọc đường. Khi cậu bước ra ngoài, không có chiếc xe nào trên đường. Cậu
nghĩ tất cả mọi người trừ cậu đều đang ở nhà ăn tối hoặc xem truyền hình.
Cậu đành quay trở lại theo hướng về Trang trại của Roman. Trong vườn
mai chạy dọc đường Dry Creek, có một nhà kho Roman cất vài giá đỡ trái
cây được tháo rời và được lấy ra vào mùa xuân. Các cậu bé sẽ đứng dưới
ánh mặt trời và cắt chúng thành hai nửa, đặt cạnh nhau trên kệ như hàng
trăm chiếc bát màu cam nhỏ. Mặc dù sàn nhà kho phủ xi măng, các bức
tường đầy những lỗ và mấy tám ván có hơi bị thu hẹp, để lại khoảng trống
ở giữa nhưng nhìn nó vẫn khá sạch sẽ. Cậu vẫn có thể cảm nhận vị ngọt,
mùi lưu huỳnh thoang thoảng trong các bao đựng.

Trong bóng tối, giữa một đêm đầy mây, cô đơn một mình trong căn

phòng không cửa này thật đáng sợ. Các cành mận cào vào mái khi gió thổi
qua. Milo vẫn mặc áo khoác, gối đầu lên ba lô. Cậu nhắm mắt lại và cố
gắng giả vờ rằng cậu không sợ ban đêm và cả buổi sáng. Tiếng kêu của một
con cú, mấy tiếng phát ra từ chân chuột bới rác trên sàn xi măng: mỗi lần
cậu gà gật ngủ một chút, mấy âm thanh ấy lại đánh thức cậu. Cậu đang lơ
mơ khi nghe bước chân nhẹ nhàng bên ngoài và nhìn thấy cái bóng của một
con vật trong cánh cửa của nhà kho. Milo ngửi thấy hơi thở nóng của con
sói như thể nó đang tiến về phía cậu. Lùi vào góc nhà kho, cậu thu đầu gối
lên ngang mũi và co người lại. Cậu muốn hét lên nhưng khi mở miệng,
không một âm thanh nào phát ra.

Trong bóng tối, cậu nhìn thấy hai mắt và một đôi tai nhọn.
Được phép tự do dạo chơi trong khu vườn vào ban đêm, Laz đã tìm

đường đến gặp Milo. Cậu vòng tay quanh vai của con chó và họ nằm cùng
nhau trên nền xi măng lạnh lẽo, rải rác với lá và những hố mận khô như thể
đang di chuyển về phía họ khi một cơn gió tràn qua ngưỡng cửa. Dựa lưng
vào Laz, Milo cảm thấy bối rối bởi sự phức tạp trong cảm xúc của mình.
Cậu ghét Roman bởi sự biến thái và hắn không bao giờ thực sự quan tâm
đến các loài cây, lẽ ra cậu nên vui mừng khi được ra đi. Nhưng nếu họ yêu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.