KẺ TÌNH NGHI - Trang 233

41

Một cảnh sát đang đứng gác phía ngoài phòng của Donny ở bệnh viện San
Sebastian General không để Sophie vào, cho đến khi cô chứng minh mình
là luật sư của bệnh nhân. Cô gọi cho Ben và anh phải đến bệnh viện để làm
chứng cho cô. Anh đưa cô một ly cà phê và kể lại theo lời của nhân viên
trực hôm đó tại nhà giam, Donny nhìn vật vờ “như xác chết” sau khi
Sophie ra về. Cậu bé không chịu đi tập và nằm trên giường, nhìn chăm
chăm vào trần nhà.

“Dù em đã nói gì với nó, Sophie, đó chắc hẳn phải là một điều tồi tệ. Sau

khi đèn tắt, nó đã đập đầu vào tường. Họ đã tìm thấy nó nằm gục trên sàn,
máu văng tung tóe khắp mọi nơi.”

“Có ai đó nói cho mẹ cậu bé biết chưa? Bà ta có đến không?”
“Đừng hỏi anh. Nó là thân chủ của em.”
Donny đang nằm ngửa trên giường bệnh, đắp một tấm chăn xanh lá

mỏng. Dù cậu đang bị khóa tay vào thành giường, hai tay cậu liên tục khép
mở, như thể cậu đang cầm thứ gì đó. Đầu và mắt trái bị quấn băng kín mít,
vết bầm màu mận chín chạy dọc từ xương quai hàm đến tận mang tai. Bên
giường cậu, một màn hình điện tử liên tục nháy những con số khó hiểu và
một đường đồ thị chạy dọc màn hình như những ngọn núi đỏ và xanh nối
tiếp nhau không ngừng thay đổi.

“Anh nghe được rằng tay lướt sóng đó đang ở cùng với em.”
“Đừng bắt đầu, Ben.”
“Và anh ta cũng biết về mẩu giấy.”
Ít nhất anh không biết về vụ đôi giày. Cô, Tamlin và Hamp đã giữ kín bí

mật.

“Đó là bọn Bleekers,” cô nói. “Em chứng minh được không?”
Cô nhìn anh một cách khinh bỉ. “Anh thừa biết đó là trò của bọn chúng.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.