“Đừng đánh trống lảng.”
Giọng của cô làm anh giật mình. Anh đưa tay lên, luồn sâu dưới mái tóc
dày của mình. Cô đã nhìn thấy cử chỉ đó cả ngàn lần khi anh đón nhận
những lời cáo buộc dữ dội. Mạch máu đang phập phồng từ chân tóc đến
lông mày của anh.
“Em đã nhìn thấy những gì em cần thấy.”
Sự giận dữ tràn ngập trong giọng nói. Anh dường như hóa đá ngay trước
mắt cô.
“Đủ rồi, Iva, đủ rồi. Ai sẽ tin em khi em thậm chí không thể nói ra những
gì mình thấy? Anh nhận được sự tôn trọng từ cộng đồng này. Em không thể
buộc tội anh và cứ thế mà bỏ đi đâu.”
“Em đã nhìn thấy sau lưng anh. Trần truồng.” Ngạc nhiên bởi chính
những gì mình vừa nói ra, má cô ửng đỏ. “Và Cobb đang ở giữa... Mặt của
nó... ở ngay phía trước của anh.”
“Ôi, lạy Chúa trên thiên đường, Chúa Giêsu, anh không thể tin nổi những
gì mình đang nghe. Em đang nói cái gì thế, đồ đàn bà?” Anh gục xuống
giường, che mặt bằng đôi bàn tay to lớn, vuông vức của mình. “Anh không
thể tin rằng em nghĩ đến những chuyện đó. Anh là gì của em chứ? Một con
quái vật? Sau tất cả những năm tháng chúng ta đã có, tất cả những điều tốt
đẹp mà chúng ta đã cùng nhau thực hiện, đó là những gì em đang nghĩ về
anh?”
Anh biết cô cần điều gì đó để tin rằng cuộc đời cô đã không bị lãng phí.
“Anh không biết điều gì đang xảy ra với em, Iva. Anh nghĩ đó là vì
chuyện của Donny.” Một lần nữa, anh lại cào ngón tay lên mái tóc của
mình. “Chuyện đó khiến em phải suy nghĩ - Anh không nói rằng em điên
rồi, anh không nói điều đó - nhưng em đang không suy nghĩ thấu đáo. Em
cần thêm thời gian để nghỉ ngơi, em yêu. Một vài tuần ở Merryville với
Omar và gia đình anh. Thỉnh thoảng... Anh biết em không muốn làm anh bị
tổn thương, nhưng chuyện đó đã xảy ra rồi.” Khi nhìn thấy anh khóc, sự
nghi ngờ đã nảy nở ở một góc trong tâm trí của Iva. Trong một thế giới mà
những hành vi tình dục rất đa dạng và khó kiềm chế hệt như các cây trồng
trong khu vườn của mình, cô đã quá ngây thơ. Có phải cô đã nhầm lẫn về