KẺ TÌNH NGHI - Trang 46

10

Lúc vẫn còn là sinh viên luật năm nhất, mới chỉ hai mươi hai tuổi và đang
thực tập không lương tại văn phòng luật của David Cabot ở San Diego,
Sophie có buổi thẩm vấn trong tù đầu tiên của mình. Khách hàng của cô
ngày đó là một phụ nữ có khuôn mặt dài, mệt mỏi, đầy nếp nhăn và nhuộm
vàng bởi khói thuốc lá. Cô ta bị buộc tội giết người bằng xe hơi khi say xỉn,
nhìn cô ta đủ ác độc để thực hiện điều đó: tông chết bạn gái của chồng
mình bằng chiếc xe dã chiến Jeep Cherokee. Trong suốt cuộc trò chuyện,
Sophie ngồi phía sau ghi chép cùng cộng sự của David. Mặc dù cô cố tỏ ra
nghiêm túc nhưng thực sự khó khăn để tập trung và còn khó hơn khi muốn
gạt suy nghĩ về tội ác mà người đàn bà đó phạm phải ra khỏi đầu óc cô.

Chính vì vậy mà Sophie bị thu hút bởi vẻ điển trai như một tài tử của

Donny Crider. Thông thường, một tên sát nhân thiếu niên điển hình sẽ là
một tay mọt sách đầy mụn nhọt suốt ngày trong phòng ngủ, cắm mặt vào
máy tính, nhưng Donny trông rắn chắc, mũi cao, làn da ô-liu mềm mại, mái
tóc sẫm màu - hơi dài và xoăn - với hàng mi đen và đôi mắt xanh thăm
thẳm, đi cùng lông mày thẳng, rậm rạp, mẫu thanh niên bị đeo bám bởi
những cô nàng ngây dại hâm mộ cuồng nhiệt.

Tại sao cậu Adonis

*

này cố gắng ám sát Maggie Duarte khiến tội ác của

cậu càng trở nên khó hiểu hơn.

Mắt cá chân bị cùm, hai tay còng ngay trước mặt, cậu được dắt vào

phòng trong bộ trang phục tù nhân áo liền quần màu xanh quá rộng so với
thân thể nhỏ bé của cậu. Lính canh xô cậu ngồi xuống một cái ghế đối diện
Sophie, khiến cậu vấp ngã.

“Hãy nhẹ nhàng thôi, được chứ? Có vấn đề gì với còng chân vậy?”
“Gặp sếp mà trình bày.”
Đó là cảnh sát trưởng Joe Spiteri, người hùng môn bóng đá trường Trung

học SanSeb khi Sophie học lớp Chín. Cũng như tất cả những người trung

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.