KẺ TRĂN TRỞ - Trang 202

Hiếm khi thấy các doanh nghiệp Việt Nam thâu tóm doanh nghiệp
nào ngoài nước.

Kinh tế nước ta đã và đang lặng lẽ nguội đi, với tăng trưởng GDP

có tính tượng trưng nhiều hơn thực chất. Mỗi năm hàng chục nghìn
doanh nghiệp vừa và nhỏ ngừng hoạt động, nhiều doanh nghiệp
khác phải giảm quy mô, sa thải nhân viên. Hơn 70.000 cử nhân thất
nghiệp với một vài bằng đại học trong tay.

Mỗi năm ở nước ta, trên dưới 10.000 người chết trong các vụ tai

nạn giao thông, hơn 70% số vụ liên quan đến xe máy. Mỗi năm, có
thêm 150.000 người mắc bệnh ung thư do thực phẩm bẩn, ô nhiễm
nguồn nước, không khí và 85.000 - 115.000 người chết vì căn bệnh
này. Tai nạn giao thông và ung thư nhiều đến nỗi trở thành điều
bình thường, ít khi gây ồn ào. Ai cũng có thể trở thành nạn nhân, chỉ
là sự hên xui, may rủi, cho nên những chuyện này không mấy khi
ồn ào như chuyện hoa hậu, bóng đá.

Xem thi hoa hậu hay bóng đá là nhu cầu của nhiều người.

Nhưng có lẽ không đáng để gắn các cuộc thi hoa hậu, các trận bóng
đá với danh dự quốc gia. Càng không đáng vì chúng mà tranh luận
triền miên, tốn thời gian, năng lượng, gây bất đồng và chia rẽ.
Chỉ là một cuộc thi sắc đẹp – cái thứ không hề có thước đo chung.
Ngạn ngữ Nga có câu: “Về thẩm mĩ và màu sắc thì không có đồng
chí”. Chỉ là một trận đấu của môn thể thao bị tác động rất lớn của
các yếu tố trình độ, thể lực, tâm lý cầu thủ và cả những chuyện tiêu
cực đủ các kiểu. Nếu biết trước một đội bóng sẽ thắng (hoặc thua)
đội bóng khác thì cần gì họ phải ra sân thi đấu?

Về các cuộc thi hoa hậu Việt Nam, tôi có cảm giác chúng đã và

đang phục vụ nhu cầu tạo dựng danh hiệu và nghề nghiệp cho các
người đẹp hơn là mục đích tạo cơ hội để họ đóng góp lớn hơn cho xã
hội. Có lẽ không nên nghĩ rằng hoa hậu là người đại diện cho phụ nữ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.