KẺ TRỘM MỘ - Trang 160

Sự thực chứng minh điều mà chúng tôi nhìn thấy chẳng qua chỉ là một

góc của núi băng mà thôi, bởi vì ngay sau đó, từ phía sau cánh cửa đá to
lớn kia có hơn hai trăm tù phạm nhân mang xiềng xích chậm chạp bước ra,
còn lũ đốc công tay cầm roi da thì có khoảng hơn năm chục người. Nhìn
thấy tình cảnh trước mắt, ba chúng tôi đều bất giác ngây ra, chẳng lẽ có
người đã chọn địa cung này là phim trường để quay phim? Đây chính là
suy nghĩ chung trong đầu chúng tôi lúc này. Nếu thực sự là như thế thì việc
những ngọn nến vẫn cháy và địa cung này sạch sẽ như vậy chẳng có gì
đáng ngạc nhiên.

Tôn Kim Nguyên không kìm được làu bàu mấy tiếng, nói là không

biết gã đạo diễn nào lại khốn kiếp như vậy, chọn quay phim ở đâu không
chọn, lại chọn một ngôi mộ, như thế chẳng phải đã làm hỏng việc lớn của
bọn tôi ư?

Tôi thì nói nhà nước đã cho phép đoàn làm phim vào đây quay phim,

vậy tức là mọi thứ trong này đều chỉ là đồ phỏng chế mà thôi, chức thực ra
không có chút giá trị nào, và điều này cũng chứng minh rằng chúng tôi
không có số phát tài, chi bằng hãy quay trở về theo đường cũ, kẻo đã không
phát tài được lại còn bị người ta phát hiện ra, như thế thì không hay chút
nào. Hơn nữa trên đời đâu phải chỉ nơi này mới có mộ cổ, chờ đến ngày
sau, chúng ta cùng đi tìm một ngôi mộ khác là được rồi.

Tôn Kim Nguyên thở dài một tiếng, nói con vịt đã luộc chín rồi mà

con bay đi mất, nhưng việc đã tới nước này thì đành làm vậy thôi. Trông
cậu lúc này có vẻ thất vọng, não nề tới tột cùng. Thế rồi, ba người chúng tôi
xoay người chuẩn bị rời đi.

Đúng lúc này, Vương Tiên Dao đang đi đầu tiên đột nhiên kêu “a” lên

một tiếng rất to, sau đó ngồi xổm xuống đất, hai tay ôm đầu gối chân phải,
nói: “Không biết vừa có thứ gì đốt vào đầu gối tớ một cái, đau quá!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.