KẺ TRỘM MỘ - Trang 263

May mà anh gầy ở bên cạnh nhanh tay nhanh mắt, kịp thời chụp lấy

tay Tôn Kim Nguyên giữ lại, sau đó ấn chặt xuống dưới. Anh ta tái hẳn mặt
đi, trầm giọng nói: “Đừng làm bừa, cẩn thận kẻo làm đứt sợi dây đó thì
không mở cơ quan ra được nữa đâu.”

Tôn Kim Nguyên chẳng hiểu ra sao, bèn hỏi: “Tôi nói này, anh ruốt

cuộc có ý gì vậy? Chẳng lẽ vì sợi dây này đức mà chúng ta không mở cơ
quan ra sao? Hay là anh có cách nào tốt hơn?”

Anh gầy chậm rãi đẩy bàn tay của Tôn Kim Nguyên về, nói: “Muốn

mở được cơ quan này nhất định phải đồng thời nâng miệng rồng ở hai tay
vịn lên, nếu cậu chỉ nâng có một bên, sợi chỉ vàng kia rất có thể sẽ bị đứt
đấy!”

Tôn Kim Nguyên sợ giật nẩy mình, lúc này mới biết mình suýt đã làm

hỏng việc. Cậu ta có chút không phục nói với anh gầy: “Nếu anh đã biết
vậy thì tại sao lại không nói sớm? Thiếu chút nữa đã khiến tôi biến thành
tội nhân thiên cổ rồi.”

Anh gầy hờ hững nói: “Vừa rồi không phải cậu nói là sớm biết long ỷ

có vấn đề rồi sao? Vậy nên tôi mới không chú ý, cứ ngỡ cậu đã biết hết mọi
chuyện.”

Tôi với Vương Tiên Dao không kìm được cười khanh khách. Vương

Tiên Dao cất tiếng trêu chọc Tôn Kim Nguyên: “Vừa rồi là ai đã mạnh
miệng ấy nhỉ? Sao bây giờ lại chẳng ho he gì nữa thế?”

Tôn Kim Nguyên mặt vàng như nghệ, gượng ngập nói: “Hừ, tớ đúng

là chưa thấy ai như các cậu, biết lòng nhau là được rồi, lại còn nhất định
phải nói ra nữa. Thế này không phải là cố ý làm tổn thương tớ hay sao?”

Tôi cười, nói: “Phải chỉ rõ lỗi sai của nhau thì mọi người mới nhận rõ

vấn đề của mình nằm ở đâu. Bọn tớ làm thế cũng là vì muốn tốt cho cậu
đấy chứ, có gì đâu mà tổn thương với cả không tổn thương?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.