KẺ TRỘM MỘ - Trang 265

Tôi uể oải nói: “Đã ăn hết từ lâu rồi, bây giờ chúng ta chẳng còn lại

chút đồ ăn nào cả.”

“Vậy những công cụ khác thì sao?” Anh gầy nhắc nhở chúng tôi.

Tôi nói xẻng gấp quá lớn, còn những công cụ nhỏ khác thì lại không

thể dùng được, chỉ có dao găm quân dụng là còn tàm tạm. Nhưng con dao
của tôi đã mất từ lâu, con của Vương Tiên dao cũng chẳng còn bóng dáng,
chỉ có con dao Tây Tạng của Tôn Kim Nguyên là vẫn còn, nhưng chỉ có
một mình nó thì đủ dùng làm sao được?

Anh gầy nhìn Tôn Kim Nguyên, nở một nụ cười đầy ý vị. “Người anh

em, tôi thấy cộng thêm cái đầu rồng mà cậu cắt ra trước đó thì vừa đủ đấy,
chắc cậu không lý nào lại không nỡ từ bỏ nó đâu nhỉ?”

Chúng tôi đổ dồn ánh mắt qua phía Tôn Kim Nguyên, nhìn chằm

chằm vào cậu ta khiến cậu ta không kìm được đổ mồ hôi lạnh. Cậu ta nôn
nóng nói: “sao cậu lại cứ nhìn tớ bằng ánh mắt đó thế? Cứ như là ăn thị tớ
rồi thì có thể trường sinh bất lão ấy.”

Tôi cười gượng, “Kim Nguyên, chúng ta quen thân với nhau đã bao

năm tất nhiên khỏi cần phải nói nhiều, cậu hãy khảng khái một chút, giao
hai thứ đó ra đi! Chuyện này có liên quan tới tính mạng mọi người đấy!”

Tôn Kim Nguyên phân bua: “Kỳ thực chúng ta vẫn còn có thể dùng

cách khác mà. Cậu xem này, dùng đá cẩm thạch trắng dưới đất này thì sao,
chúng ta hãy cắt lấy mấy viên đá có kích thước xấp xỉ mà dùng tạm là được
rồi.”

Anh gầy kiên quyết nói: “Không còn thơi gian nữa đâu. Chờ cậu cắt

đá xong, tôi tin là cái đầu trên cổ chúng ta cũng bị bọn Nguyên Lương
Vương cắt xuống rồi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.