KẺ TRỘM MỘ - Trang 333

ngay. Còn về tiếng gọi cậu trong lần cuối cùng thì chẳng có gì khó hiểu cả,
cô ta nhất định là muốn đưa cậu tới một nơi đặc biệt.”

“Là nơi nào vậy?” Tôi bất giác hoang mang, lẽ nào con ma nữ đó

muốn tôi đi vào trong quan tài của cô ta để làm bạn với cô ta? Quan tài!
Hai chữ này giống như một tia sét đánh thẳng xuống đầu tôi, tôi lập tức
ngoảnh lại nhìn chằm chằm vào chiếc quan tài cẩm thạch trắng trên bệ đá,
đột nhiên hiểu ra điều gì. Thế rồi tôi quay qua nhìn anh gầy, run rẩy hỏi: “Ý
của anh là chủ nhân của gian phòng này đã cố tình dụ tôi đến đây phải
không?”

Tôn Kim Nguyên nói: “Tớ thấy lời của anh gầy có lý lắm. Cậu có biết

sau khi vào phòng, bọn tớ đã nhìn thấy cậu có vẻ mặt như thế nào không?”
Tôi khẽ lắc đầu tỏ ý không biết. Tôn Kim Nguyên liền cười hà hà, nói tiếp:
“Bọn tớ thấy cậu cứ nhìn chằm chằm vào bức tượng gỗ kia, ánh mắt mê
đắm, dù bọn tớ gọi thế nào cậu cũng không có phản ứng. Theo tớ thấy, cậu
nhất định là đã bị con ma nữ đó làm cho mê muội rồi, còn cô ta thì đã ở nơi
này nhiều năm, có quá nửa là không chịu nổi sự cô đơn, do đó mới mong
cậu đến đây bầu bạn.”

Không ngờ đến lúc này rồi mà cậu ta còn có tâm trạng bỡn cợt tôi, tôi

không kìm được tức tối nói: “Bớt chém gió đi nhé, cái gì mà bị cô ta làm
cho mê muội chứ, vừa rồi chẳng qua tớ chỉ hơi ngơ ngẩn một chút thôi, cậu
đừng có mà ăn nói linh tinh.”

Vương Tiên Dao cũng nói với Tôn Kim Nguyên: “Cậu đừng có làm

nhộn lên nữa, tớ thấy chuyện này tuyệt đối không đơn giản đâu. Tại sao cô
ta lại chỉ đưa Vân Sơn tới đây mà không phải là người khác? Bên trong đó
ắt là có nguyên nhân đăc biệt.”

Tôn Kim Nguyên cười xấu xa, nói: “Chuyện này chẳng phải rất đơn

giản sao, chúng ta ở đây chỉ có ba người đàn ông, mà trông Vân Sơn đàng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.