KẺ TRỘM MỘ - Trang 370

lập tức đưa tay về phía thỏi vàng đó, khiến tôi với anh gầy nhìn mà lòng
nóng như lửa đốt, mồ hôi lạnh tuôn ra đầm đìa.

Anh gầy lớn tiếng hét: “Đừng nhặt nữa, thứ đó không đáng tiền bằng

tính mạng đâu.”

Tôn Kim Nguyên làm sao chịu nghe, vẫn đưa tay về phía thỏi vàng đó.

Chỉ nghe anh gầy nhỏ giọng nói: “Hỏng rồi, một khi dùng sức thân thể sẽ
mất cân bằng ngay.”

Lời của anh gầy vừa dứt, tôi đã nhìn thấy từ trên hai bức tường ở hai

bên lóe lên những tia sáng lạnh ngắt, mười mấy thanh phi đao đồng loạt
bay về phía Tôn Kim Nguyên.

Tôn Kim Nguyên phản ứng cực nhanh, vừa nghe thấy tiếng động lạ

vang lên liền không dám tiếp tục nhặt thỏi vàng kia nữa, xoay mạnh eo một
cái, lăn nhanh hết cỡ về phía Vương Tiên Dao. Rốt cuộc cậu ta cũng đã
tránh kịp, tuy có mấy lưỡi đao bay sát sạt qua đầu cậu ta nhưng không gây
ra chút thương tích nào. Sau khi đứng dậy, cậu ta còn làu bàu: “Khốn kiếp,
đúng là nguy hiểm quá!”

Sau Tôn Kim Nguyên thì đến lượt tôi. Nói thực lòng, khi nhìn Vương

Tiên Dao và Tôn Kim Nguyên lăn, tôi vô cùng lo lắng, bây giờ đến lượt
mình thì không tránh khỏi có chút chột dạ, có điều tôi rốt cuộc vẫn bình an
tới được bên kia, sau đó anh gầy cũng vậy.

Sau khi qua đoạn đường đó, trước mặt chúng tôi xuất hiện một bức

tường, ngoài ra chẳng hề có cửa ra nào cả. Anh gầy nói trên bức tường này
nhất định có cơ quan, bèn cẩn thận tìm kiếm, chúng tôi tất nhiên cũng ra
tay giúp đỡ. Không bao lâu sau, anh gầy tìm được một viên gạch có thể ấn
lún vào, bèn đẩy mạnh một cái, bên cạnh liền mới ra một cánh cửa nhỏ.

Chúng tôi vừa đi vào bên trong, cánh cửa đó lập tức đóng lại, khôi

phục bộ dạng ban đầu, thế rồi chúng tôi chăm chú quan sát tình hình xung

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.