KẺ TRỘM MỘ - Trang 62

Cái gì? Lại phải lựa chọn ư? Có điều, dù thế nào thì chúng tôi cũng

cần nhanh chóng đưa ra lựa chọn của mình. Tôi suy nghĩ một lát rồi nói:
“Nốt ruồi của cậu nằm ở tay phải, bây giờ cậu lại đang dẫn đường, vậy
chúng ta hãy chọn con đường bên phải đi! Trước giờ tớ vẫn luôn cho rằng
hai nốt ruồi của chúng ta nhất định là có ý nghĩa đặc biệt nào đó. Hôm nay
hãy cứ thử xem sao?”

Tôn Kim Nguyên nói: “Được rồi, vậy thì hãy thử xem thế nào.” Nói

rồi liền tiếp tục di chuyển. Sau khi đi qua chỗ rẽ, tôi cảm thấy bên trái
dường như lạnh hơn bên phải một chút, nhưng suy nghĩ này chỉ thoáng qua
trong đầu, tôi không quá để tâm, vẫn bám theo Tôn Kim Nguyên và Vương
Tiên Dao tiến về phía trước.

Địa đạo bên phải lớn hơn hẳn so với lúc trước. Bây giờ, chúng tôi chỉ

cần hơi cúi đầu, là có thể đi được bằng hai chân, tốc độ nhanh hơn trước rất
nhiều. Mấy phút sau, Vương Tiên Dao đang đi ở giữa đột nhiên lên tiếng:
“Hai cậu có cảm thấy nơi này có chút khác thường không? Chẳng hiểu sao
tớ cứ có cảm giác là lạ, dường như có cái gì đó không đúng lắm!”

Tôn Kim Nguyên cũng nói: “Cậu nói rất đúng! Tớ có cảm giác bây

giờ chúng ta đang đi xuống phía dưới. Tuy độ dốc khá nhỏ nhưng nếu để ý
thì vẫn có thể phát hiện ra. Mau lùi về phía sau thôi, Vân Sơn, cậu quay đầu
lại đi!”

Tôi nói: “Xem ra không thể tin vào nốt ruồi của cậu được rồi. Sớm

biết thế này thì vừa nãy nên tin vào nốt ruồi của tớ.” Sau đó liền xoay
người lại, bắt đầu đi ngược về phía sau.

Mới đi được mười mấy bước, chân tôi bị thứ gì đó chặn mất đường đi.

Tôi ngỡ rằng mình đã đi chệch hướng, bèn điều chỉnh góc độ một chút,
nhưng vẫn có thứ gì đó cản đường. Tôi vung chân đá thử hai cái, thấy thứ
đó rất cứng, hình như là một bức tường.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.