KẺ TRỘM MỘ - Trang 76

Tôn Kim Nguyên cười, nói: “Tin tốt là vị trí bây giờ của chúng ta khác

với lúc trước, chúng ta đã lên tới chỗ cao hơn rồi, mà sợi dây mây kia thì
vẫn còn, ha ha, chỗ đứt nằm ở bên dưới. Các cậu chờ đó, tớ trèo lên trên
trước rồi sẽ kéo các cậu lên.”

“Ha ha ha, hay quá!” Vương Tiên Dao hung phấn như một đứa trẻ, cứ

thế không ngừng vung chân đá về phía sau, khiến rất nhiều đất bị đá bay
vào mặt tôi.

Tôn Kim Nguyên giống hệt như một con khỉ, bắt đầu leo lên trên,

không đầy ba phút sau, giọng nói của cậu ta đã vọng xuống: “Tiên Dao,
mau buộc dây vào người đi, tớ chuẩn bị kéo lên đây!”

Nhìn Vương Tiên Dao từ từ được kéo lên, tôi nói đùa: “Các cậu nhất

định không được học theo gã Trịnh Duy Tín đó đâu nhé!”

Chúng tôi cùng nằm trong một dòng suối nông, nước trong veo có thể

nhìn thấy đáy, ánh chiều tà dịu nhẹ từ trên cao rọi xuống cơ thể uể oải, mỏi
mệt của chúng tôi, khiến chúng tôi đều cảm thấy vô cùng thư thái. Nếu
không vì bên cạnh có Vương Tiên Dao liên tục ríu ra ríu rít một cách hưng
phấn, chắc lúc này tôi đã chìm vào giấc ngủ say rồi.

Vương Tiên Dao nói: “Lạ thật, sao vừa rồi con chim đó lúc thì kêu ở

phía sau chúng ta, lúc thì kêu ở phía trước chúng ta thế nhỉ? Rốt cuộc nó đã
dùng cách gì vậy chứ?”

Tôn Kim Nguyên nói: “Chuyện này thì dễ giải thích thôi. Chúng ta

nhìn thấy con chim đó chui vào địa đạo nên mới nghĩ ra biện pháp thoát ra
ngoài. Khi chúng ta chui vào trong đó thì nó sợ hãi, nên ra sức bỏ chạy, tới
chỗ ngã rẽ kia thì nó chạy vào nhánh bên trái, còn chúng ta thì lại lựa chọn
nhánh bên phải. Nó ở trong nhánh địa đạo bên trái đợi suốt hồi lâu mà
không thấy chúng ta đuổi theo, bèn quay trở về theo hướng cũ, ai ngờ sau
đó chúng ta lại từ nhánh địa đạo bên phải chui qua bên trái, nó nghĩ rằng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.