KEM ĐÁ - Trang 34

Thêm nữa, tôi vốn không phải một tên xa lánh mọi người, chỉ cần

việc ở cạnh nhau không làm tôi thấy mệt. Về điểm này thì Satoshi đôi
lúc vẫn chưa hiểu đúng cho lắm.

Hôm nay trời mưa nhỏ, có tôi và Chitanda. Tôi kéo ghế ra cạnh cửa

sổ, ngả người dài trên ghế và lướt qua cuốn truyện bìa mỏng rẻ tiền.
Chitanda thì chiếm một chỗ ở phía trên trong phòng và đọc quyển gì
đó dày cộp. Một khung cảnh uể oải sau giờ tan học.

Tôi giật mình nhận ra là đã ba mươi phút trôi qua kể từ khi xem

đồng hồ lúc nãy. Thời gian trôi thật nhanh khi ta lãng quên. Nhưng
nếu bảo rằng tình trạng hiện giờ của tôi là đang nghỉ ngơi hay thư giãn
thì ắt hẳn không phải rồi. Chính nhờ có cảm giác căng thẳng hay stress
thì mới tồn tại trạng thái nghỉ ngơi thư giãn. Còn tôi, chỉ đơn giản là
đang duy trì trạng thái ít tiêu hao năng lượng.

Chỉ có tiếng lật giở từng trang sách và tiếng mưa phùn vang lên

trong tĩnh lặng.

“………”
Tôi bắt đầu cảm thấy buồn ngủ. Tạnh mưa cái là về ngay thôi.
Chợt có tiếng quyển sách đóng sập lại. Tiếp đó là tiếng Chitanda

lẩm bẩm trong khi vẫn quay lưng về phía tôi:

“Cằn cỗi rồi.”
Dù không quay lại nhưng rõ ràng là Chitanda đang bắt chuyện với

tôi chứ không phải độc thoại. Tuy nhiên, vì không biết phải nói gì
trước phát ngôn đường đột ấy nên tôi hỏi lại:

“Gì cơ, chuyện trồng hai lần một năm á?”
“Đấy là canh tác hai vụ.”
Chitanda quay lại phía tôi, trả lời rành rọt từng tiếng như đánh máy:
“Nếu trồng cùng một loại hoa màu thì gọi là canh tác hai vụ.”
“Quả xứng danh con gái của một nông gia.”
“Không có gì đáng ngợi khen đâu…”
Tiếng mưa rơi và sự im lặng bao trùm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.